Lúc trước, đối phương dùng giọng nam, mà lại thay đổi hình thể. Nếu như không để lộ mặt nạ, mọi người vẫn thật không nghĩ tới đối phương lại là nữ.
“Ma tộc Tử Cực.” Hai mắt Lộ Nhất Bình lạnh lẽo.
Nơi khóe mắt của đối phương có một hình xăm màu tím yêu dị, đó chính là đặc trưng của Thượng Cổ Ma tộc Tử Cực.
Thời kỳ Thượng Cổ, Vĩnh Dạ Quân Vương chủ nhân của Ma tộc xuất thân từ bộ tộc Vĩnh Dạ.
Bộ tộc Vĩnh Dạ là bộ tộc mạnh nhất trong Thượng Cổ Ma tộc.
Mà gần với bộ tộc Vĩnh Dạ chính là Ma tộc Tử Cực.
Ma tộc Tử Cực Tử Ẩn không ngờ tới Lộ Nhất Bình nhận ra mình là Ma tộc Tử Cực, trong lòng có cảm giác nặng nề, lãnh đạm nói: “Rốt cuộc thì ngươi là ai? Đã ngươi biết ta là Ma tộc Tử Cực, vậy ngươi hẳn phải biết Ma tộc Tử Cực như thế nào rồi chứ!”
“Mặc kệ ngươi có mạnh bao nhiêu đi nữa, thì ở trước mặt Ma tộc Tử Cực, cũng chỉ như là một con sâu con kiến mà thôi!”
Lộ Nhất Bình nghe vậy, cười nhạt một tiếng: “Sâu kiến? Tổ tiên nhà ngươi chẳng lẽ không có nói cho ngươi biết, Tử Thái Nhất tại sao mà chết sao?”
Tử Ẩn vừa nghe thấy, vẻ mặt thay đổi: “Ngươi biết Tử Cực Thái Tổ của chúng ta!”
Tử Thái Nhất là Thái Tổ của Ma tộc Tử Cực, cũng là đệ nhị cường giả năm đó của Ma tộc.
Lộ Nhất Bình không có mở miệng, trực tiếp tiến hành sưu hồn đối phương.
Sau khi sưu hồn, vẻ mặt Lộ Nhất Bình lạnh lùng.
Như hắn dự đoán, lúc trước chính là nàng ta đã ủy thác Thiên Cơ thương hội đấu giá Vạn Thần Chi Lệnh cùng Càn Khôn Chi Chủ Truyền Thế Chi Ngọc.
Nàng ta là hậu bối năm đó của Tử Thái Nhấ.
Mà chuyện làm cho hai mắt Lộ Nhất Bình tỏa ra nồng đậm sát ý chính là Ma tộc Tử Cực đã đầu quân vào Âm Minh tộc!
Sau khi Tử Ẩn bị sưu hồn, ý thức vừa khôi phục lại, khi nhìn thấy sát ý nồng đậm trong hai mắt của Lộ Nhất Bình, kinh ngạc, vừa muốn mở miệng, đã thấy Lộ Nhất Bình bóp bàn tay lại, một sức mạnh không gian kinh khủng từ bốn phương tám hướng đánh tới.
Chỉ nhìn thấy Tử Ẩn kia bị nổ tung.
Cơn mưa màu tím rút xuống.
Lúc đầu, bọn người Trích Tinh Phật, Long Phật ỷ lại vào Ma tộc Tử Cực. Nếu như phải đối mặt với Lộ Nhất Bình, trong lòng vẫn có niềm tin. Nhưng hiện tại, khi nhìn thấy Lộ Nhất Bình không thèm chớp mắt đã giết chết Tử Ẩn, sắc mặt đột ngột thay đổi.
Nhưng khi đám người Trích Tinh Phật hoảng sợ mà bỏ chạy, tiếng nói lạnh lùng của Lộ Nhất Bình vang lên: “Đều giết hết.”
Cường Lương ra tay, hóa thành một luồng sáng màu máu.
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.
Cột máu không ngừng phun ra.
Đợi cho đến khi luồng ánh sáng màu máu dừng lại, thì đã nhìn thấy tông chủ của Trích Tinh Phật, Long Phật, Tiêu Dao Phật Tông tông chủ, Huyễn Hải Phật Tông còn có mấy ngàn cao thủ mà bọn chúng mang tới, đều nằm trong vũng máu.
Chân Thân Xá Lợi của Trích Tinh Phật vỡ thành vô số mảnh nhỏ, rơi vãi trên mặt đất, tắt lịm không còn ánh sáng nữa.
Thân thể ngàn trượng Phật Long của Long Phật thì bị xẻ làm hai nữa, từ đầu tới đuôi chia làm hai nửa!
Đầu của Tông chủ của Tiêu Dao Phật Tông, Huyễn Hải Phật Tông vẫn đang lăn tròn trên mặt đất.
Các cao thủ quốc gia ngấp nghé Phật bảo của Thái Hoa Phật Tông, khi nhìn thấy thi thể của bọn người Trích Tinh Phật, Long Phật thì ngây người.
Trích Tinh Phật, Long Phật như vậy là chết rồi sao?
Lộ Nhất Bình liếc nhìn bốn phía các cao thủ quốc gia đang ngấp nghé Phật bảo của Thái Hoa Phật Tông.
Những cao thủ quốc gia đang ngấp nghé Phật bảo của Thái Hoa Phật Tông đều bị dọa đến hai chân mềm nhũn, quỳ ngay tại chỗ.
“Lộ công tử, chúng ta chỉ là do nghe người khác xúi giục, nhất thời phạm sai lầm, xin Lộ công tử tha mạng cho!”
“Lộ công tử tha mạng!”
Tiếng cầu xin tha thứ vang dội.
Trong số những cao thủ của các tông, các quốc gia này thì có không ít kẻ là môn chủ, cũng như Đại Đế của một nước, nhưng là hiện tạ lại khóc lóc nức nở.
Lộ Nhất Bình cười lạnh: “Tha mạng? Vậy những đệ tử của Thái Hoa Phật Tông chết trong tay các ngươi kia, ai có thể tha mạng lại cho bọn họ?”
“Khi các ngươi giết bọn ho, sao không buông tha mạng của bọn họ chứ?”
Nói đến đây, hắn nhấc chân giẫm mạnh xuống đất.
Lập tức, đất rung núi chuyển.
Những luồng sóng ánh sáng đáng sợ như là con sóng của ngày tận thế, trong nháy mắt khuếch tán với một tốc độ đáng sợ. Những cao thủ của những tông môn đế quốc kia cực kỳ hoảng sợ, điên cuồng chạy trốn, nhưng cũng vô dụng thôi, bọn hắn vừa đứng dậy, đã bị bao phủ bởi luồng sóng ánh sáng đáng sợ đó.
Thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm thiết đều chưa kịp thốt ra, thì những cao thủ của những tông môn đế quốc kia đã bị nổ tung.
Huyết vũ bay khắp nơi.
Luồng sóng ánh sáng đáng sợ đó vẫn tiếp tục.
Đợi cho đến khi nó đem tất cả những cao thủ của những tông môn đế quốc xuất thủ vây giết Thái Hoa Phật Tông tông môn bị dìm chết hết thì mới ngừng lại.
Sau khi luồng sóng ánh sáng dừng lại, mưa máu trong không trung mới chậm rãi rơi xuống.
Máu rơi xuống mặt đất hội tụ thành dòng sông.
Khi thấy cảnh này, những cao thủ trợ giúp Thái Hoa Phật Tông cũng đã rét lạnh, sợ đến vỡ mật.
Bon người Thái Hoa Phật Tông tông chủ Cố Viễn cũng chẳng khác gì, miệng đắng lưỡi khô.
Chu Thừa đã từng chứng kiến một trận chiến ở sông Thiên Thần Hà, nên vẫn còn khỏe.
Sau đó, hắn để cho mọi người của Thái Hoa Phật Tông dọn dẹp hiện trường, sau đó mời bọn người Lộ Nhất Bình, Cường Lương, Long Giác Kim Ngưu vào đại điện của Thái Hoa Phật Tông.
Vào đêm.
Bóng đêm yên tĩnh.
Trong không khí của Thái Hoa Phật Tông vẫn tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt.
Nhưng mặt đất đã được chúng đệ tử của Thái Hoa Phật Tông dọn dẹp sạch sẽ.
Nhưng rất nhiều công trình đã bị phá hủy. Phải mất đến mấy chục năm nữa thì Thái Hoa Phật Tông mới có thể khôi phục lại dáng vẻ trước đây được.
Lộ Nhất Bình trong sân của Thái Hoa Phật Tông, trong tay cầm Truyền Thế Chi Ngọc, toàn thân tản ra hàn khí.
Hiện tại đã có thể xác định, đệ tử của hắn là Càn Khôn Chi Chủ do bàn tay của Ma tộc Tử Cực giết chết, mà lại hẳn là có liên quan đến Âm Minh tộc.
Năm đó, chủ nhân của Ma tộc là Vĩnh Dạ Quân Vương sau khi chết, bộ tộc Vĩnh Dạ dần dần bị thay thế bởi Ma tộc Tử Cực, Ma tộc Tử Cực biến thành bá chủ của Ma tộc.
Nhưng là về sau, đột nhiên cả tộc Ma tộc Tử Cực biến mất, không ai biết Ma tộc Tử Cực đã đi đâu.
Lúc này, tín phù của Lộ Nhất Bình run lên, hắn lấy ra xem, là tin tức của Thiên Yêu tộc trưởng Hách Huyên gửi tới, hắn đã biết được tin tức của Hách Tất.
Hơn bốn ngàn năm trước sau khi Hách Tất rời bộ lạc Thiên Yêu, thì đã đi đến Cửu Thiên.
“Cửu Thiên.” Lộ Nhất Bình thì thầm.
Ngày kế tiếp.
“Lộ công tử phải đến Cửu Thiên sao?” Sáng sớm, Chu Thừa biết được Lộ Nhất Bình muốn rời khỏi, không khỏi kinh ngạc.
Lúc đầu, hắn cho rằng Lộ Nhất Bình sẽ ở lại đại lục Phật Thừa một vài ngày.
Lộ Nhất Bình gật đầu: “Thiên Yêu tộc trưởng Hách Huyên truyền tin tức, nói tộc khác thúc Hách Tất năm đó tiến vào Cửu Thiên.”
Chu Thừa nghe vậy, nói: “Vậy Lộ công tử phải cẩn thận với Thái Thanh kiếm phái, Kim Quang thượng nhân và Côn Bằng Thần Tông!” Sau đó vò đầu: “Chút năng lực này của ta, tại Phật Thừa đại lục thì vẫn còn được, nhưng nếu tiến vào Cửu Thiên thì chưa chắc, ta sẽ không đi cùng Lộ công tử vào Cửu Thiên đâu, tránh trở thành gánh nặng.”
Lộ Nhất Bình ừ một tiếng.
Nửa giờ sau, dưới sự cung tiễn của Chu Thừa cùng các cao thủ của Thái Hoa Phật Tông, Lộ Nhất Bình cùng Long Giác Kim Ngưu còn có Cường Lương bay đi, trong chớp mắt, đã biến mất ở phía chân trời.
Mấy ngày đi qua, nhóm người Lộ Nhất Bình đã đi tới điểm cuối của biển vô tận.
Trên không của điểm cuối của biển Vô tận là một vòng xoáy không gian cực lớn.
Nơi này chính là cửa vào của Cửu Thiên.
Cửu Thiên nằm bên trong vi diện Hằng Nguyên, nhưng nó lại là một không gian riêng biệt.
Mấy người Lộ Nhất Bình trực tiếp xé mở vòng xoáy không gian, biến mất trên không biển vô tận.
Bên trong vòng xoáy không gian truyền đến một tiếng xé rách vang dội.
Trời đất xoay tròn.
Ước chừng bảy tám phút, hai mắt Lộ Nhất Bình sáng rực, chỉ cảm thấy thân thể nhẹ bẫng, đi tới một rặn núi trên không.
“Đã nhiều năm như vậy, nơi này dường như không có thay đổi gì.” Long Giác Kim Ngưu hít thật sâu một hơi linh khí nhàn nhạt chung quanh, cảm khái nói.
Ở lại đó một lát, nhóm người Lộ Nhất Bình bay đi, đi đến thành trì gần đó.