Long Giác Kim Ngưu nói đến đây, trong tay lại xuất hiện một con cá nhỏ, hắn ta cầm con cá nhỏ đó đập lên bàn tay của mình, cười bảo: “Tốt nhất là tới nhiều người một chút, như vậy thì ta mới có thể luyện thêm được một chút lực tay!”
Du Chi Phóng nhìn con cá nhỏ trong tay của Long Giác Kim Ngưu, không biết có phải hắn ta bị ảo giác hay không, nhưng bộ dáng lại tràn đầy sự sợ hãi khi thấy con cá nhỏ ở trong tay của Long Giác Kim Ngưu.
“Ở nơi nào?” Lộ Nhất Bình quay đầu lại hỏi Du Chi Phóng.
Du Chi Phóng lấy lại bình tĩnh, rồi chỉ tay về phía trước: “Chắc hẳn là ở phía trước.” Sau đó nói: “Một vạn năm trôi qua rồi, địa hình của hòn đảo hoang này cũng đã thay đổi rất nhiều, cho nên, có hơi khó nhận diện.”
Vì vậy, hắn ta lại tiếp tục dẫn mấy người Lộ Nhất Bình bay về phía trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây