Long Giác Kim Ngưu cười lạnh: “Không dám so đàn cùng ngươi sao? Con quỷ nhỏ, ngươi thật sự cho rằng Cầm Đạo của ngươi nhập tiên, Cầm Đạo vô địch sao?”
Từ Xảo Âm khẽ giật mình, cười nói: “Xảo Âm không dám nói Cầm Đạo của mình vô địch.” Sau đó nhìn về phía Lộ Nhất Bình: “Thế nào, công tử không dám sao?”
Lại nói: “Nghe tiểu sư đệ của ta nói, công tử có được một thanh Thượng Cổ danh cầm ở tiểu điếm kia, ngay cả đến tiểu sư đệ của ta đều không thể khởi động được nó, công tử lại có thể nhẹ nhõm tấu lên cầm luật mỹ diệu, Xảo Âm cũng muốn được thưởng thức cùng.”
Long Giác Kim Ngưu đang muốn mở miệng, Lộ Nhất Bình đã tiến lên, nhìn cây đàn trắng như tuyết trong tay Từ Xảo Âm, nói: “Tuyết Mãn Càn Khôn.”
Cây đàn trong tay Từ Xảo Âm chính là Thượng Cổ danh cầm, Tuyết Mãn Càn Khôn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây