“Ở thời điểm ngươi bị ta gây thương tích, có một tia yêu khí đã bám lên người ngươi, luồng yêu khí này có thể duy trì tới mấy tháng thời gian không hề tiêu tán. Cho dù ngươi chạy đến chân trời góc biển, ta cũng có thể tìm được ngươi.” Phong Mạc cười hắc hắc nói.
Ngày ấy Phong Mạc làm Tô Trường Không, Cung Phách bị thương, sau đó xoay người rời đi, thứ nhất là vì lão không ở trạng thái đỉnh phong, không thể đánh lâu dài, thứ hai là người bị lão gây thương tích, chẳng khác nào đã bị lão lưu lại ký hiệu, có thể dễ dàng truy tung!
Tô Trường Không giật mình, năng lực truy tung của yêu ma này còn cao cấp hơn Thức Hương trùng.
“Ta có chút hiếu kỳ, đám yêu ma các ngươi là chui từ đâu ra đây?” Tô Trường Không cố gắng hết mức để hỏi thêm nhiều tình báo một chút, từ đó biết được của bí mật yêu ma.
Nhưng Phong Mạc không muốn nói thêm gì nữa, lão cười lạnh một tiếng: “Được rồi, ngươi chỉ là một người sắp chết thì hỏi nhiều như vậy để làm gì? Kế tiếp. . . ta sẽ cho ngươi biết thực lực chân chính của ta! Một đêm kia các ngươi có thể làm ta bị thương, chỉ vì ta vừa Niết Bàn xong, có chút suy yếu mà thôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây