“Ừm.” Trong lòng Tô Trường Không tâm sự nặng nề, hắn cũng không có nhiều lời, chỉ gật gật đầu nói: “Cung thống lĩnh, vậy ta đi trước đây, có tin tức lại liên hệ sau.”
Tô Trường Không cảm nhận được từ miệng vết thương trên ngực tản mát ra một luồng cảm giác nóng bỏng, hư thối, chỉ sợ trên móng vuốt của Phong Mạc kia có dính một chút độc tố, hắn cần phải nhanh chóng xử lý thứ này.
“Ừm, bảo trọng.” Cung Chính bị cắn mất một khối da thịt trên cánh tay phải, cũng đau đớn khó nhịn, cần quay về xử lý ngay.
“Đi thôi.”Tô Trường Không cũng quay sang nói với Tư Không Hoàng, Tư Không Chiến đang ôm tâm trạng phức tạp bên cạnh rồi dẫn đầu rời khỏi nơi đây.
Một hàng ba người, cực nhanh quay về Cự Kình bang.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây