“Thôi đại nhân.”
Lúc chạng vạng, Thôi Hạ quay trở về Cự Kình bang, ven đường có đệ tử Cự Kình bang cung kính chào hỏi hắn, Thôi Hạ cũng lần lượt gật đầu đáp lại.
Hắn một đường đi thẳng tới nơi u tĩnh riêng biệt bên trong Cự Kình bang, nơi đây có hoa có cỏ, còn được ươm trồng không ít loại dược thảo, ngay vị trí trung tâm có một tòa Dược lư (phòng chế dược), bốn phía đều có nước bao quanh, hoàn cảnh tuyệt đẹp.
Thôi Hạ đi tới bên ngoài Dược lư, nhẹ nhàng gõ cửa.
“Vào đi.” Trong phòng vang lên một giọng nói già nua.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây