Theo hai người lui lại, giữa sàn đấu chỉ còn lại hai người Vương Đằng và Trác Thái, bầu không khí dần dần ngưng đọng. “Thì ra gửi thư khiêu chiến, thì có ý nghĩa là không màng sống hay chết, hôm nay ta mới biết.”
Vương Đằng nhìn Trác Thái đối diện, nói: “Học trưởng Trác Thái, hình như ta và ngươi không có oán thù quá lớn mà, nhiều lắm chỉ đánh nhau vì thể diện giữa sinh viên mà thôi, cần phải liều sống liều chết sao?”
“Mấy vị học trưởng khiêu chiến ta trước đó, ta có thể cảm nhận được, bọn họ không có lòng muốn giết ta, mà chỉ vì quân hàm. Ta cho rằng trong đại học, sinh viên so đấu với nhau chính là như vậy. Hôm nay ta mới biết được, ý nghĩ của ta ngây thơ đến mức nào.”
Ánh mắt Trác Thái sắc bén, hắn nói với giọng lạnh lùng:
“Cạnh tranh Võ đạo, vừa phân thắng bại, cũng quyết sống còn!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây