Bầu không khí vẫn vô cùng ngột ngạt, Ngôn Cẩm Minh thay đổi chủ đề, hỏi: “Sao chúng ta sống sót được vậy?” “Hỏi Vương Đằng, là hắn cứu chúng ta về.” Lâm Chiến nói.
“Tên đàn ông trẻ tuổi kia cho rằng các ngươi đã bị nổ chết, tự mình tìm đường chết, bèn chạy từ trên bầu trời xuống, lại thấy ta chỉ là võ giả nhất tinh, nên phớt lờ ta, kết quả bị ta ngấm ngầm giết chết rồi!” Vương Đằng lời ít ý nhiều kể ra.
“Chỉ có vậy?” Vẻ mặt mọi người thẫn thờ.
“Chỉ có vậy!” Vương Đằng gật đầu nói: “Nếu không các ngươi cho rằng thế nào?”
“...” Mọi người có hơi cạn lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây