“Cho nên là?” Ánh mắt Vương Đằng nheo lại, nở nụ cười. Còn không đợi đối phương nói chuyện, hắn lại bồi thêm: “Các ngươi định trốn nợ ư? Đường đường gia tộc Pylax lại có đức hạnh như vậy?”
“Quả nhiên miệng lưỡi bén nhọn.” Waltgu không đổi sắc mặt, bình tĩnh nói.
“Anh cả, vô nghĩa với hắn làm gì, chuyện này nhất định là do thằng nhãi này gài bẫy Adris, chúng ta vốn không cần để ý đến hắn.” Sinclairmont nói.
“Chuyện không có chứng cứ, ngươi không thể nói lung tung!” Vương Đằng khinh bỉ nói: “Là Adris nhất định đòi cá cược với ta, chứ không phải ta ép hắn chơi, thua không nổi thì sau này đừng chơi, thua không nhận nợ không ngại mất mặt sao.”
“Ngươi!” Sinclairmont tức đến muốn chụp chết Vương Đằng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây