“Cắt xong chưa, cắt xong rồi thì đổi chúng ta nào!” Lúc này, An Lan cười ha ha, ở phía sau bước lên, ném một khoáng thạch cho bác thợ để hắn cắt giúp. “Ra tay từ khi nào?” Tào Giảo Giảo cau lông mày.
Ánh mắt nàng liếc nhìn khoáng thạch kia, lập tức nhận ra lúc trước khoáng thạch này bị đè bên dưới khoáng thạch mà Tào Quan mua. Nói về độ lớn thì nó còn to hơn khối Tào Quan mua nhiều.
Nhưng khoáng thạch này hoàn toàn chưa đục lỗ, trông giống như một cục đá, rất không bắt mắt.
Tào Quan cũng nhận ra khoáng thạch này, hình như cuối cùng cũng hiểu ra điều gì. “Thứ ngươi muốn mua là khối này??”
“Ngươi nói gì? Sao ta không hiểu? Ta chỉ là tùy tiện mua một khối chơi thôi.” Vương Đằng nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây