Nhưng đối diện với tình huống ấy, Vương Đằng vẫn bình tĩnh, vẫn mặc gió thổi tung mái tóc đen của mình, cho đến khi bàn tay của Woolf chỉ còn cách đỉnh đầu hắn chưa tới nửa mét, hắn mới ngẩng đầu, tung ra một quyền. Ầm!
Luồng sức mạnh khủng bố được phóng ra trong chớp mắt.
Một quyền này của Vương Đằng đấm thẳng vào lòng bàn tay Woolf, nguyên lực dồi dào tuôn ra từ nắm đấm.
Sắc mặt Woolf hoàn toàn thay đổi, song đã muộn để nói bất cứ điều gì.
C-rắc!!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây