Rời khỏi sân vận động.
Ba người Hứa Kiệt cực kỳ kích động, đi suốt nửa đường vẫn không ngừng trò chuyện.
“Mạnh! Thật sự quá mạnh!”
“Vương Đằng ca, Võ Đồ cao cấp đều mạnh như vậy sao?”
“Đối với người thường, Võ Đồ cao cấp đúng là rất mạnh.”
Vương Đằng châm một điếu thuốc, hít sâu một hơi, chậm rãi nhả khói, lạnh nhạt nói.
“Ha ha, vậy quá tốt rồi, sau này có ngươi bảo vệ, sẽ không còn ai dám bắt nạt bọn ta nữa.” Hứa Kiệt cười to nói.
“Vương Đằng ca, ngươi nói xem, sau này ta có thể trở nên mạnh mẽ như ngươi được không?” Dư Hạo lặng lẽ xiết chặt nắm tay, hâm mộ hỏi.
“Luyện tập cho tốt thì trở thành Võ Đồ cao cấp cũng không phải chuyện khó gì.”
Bạch Vi đứng một bên không lên tiếng, nhưng ánh mắt nàng thỉnh thoảng sẽ rơi trên người Vương Đằng, khóe miệng nở một nụ cười ngọt ngào.
Bốn người tách ra ở cổng trường, đều về nhà tìm mẹ.
Trên đường về nhà, Vương Đằng vẫn luôn suy nghĩ, tại sao Lý Vinh Thành lại yếu như vậy?
Chuyện này không phải là giả bộ, mà hắn thật sự cảm thấy Lý Vinh Thành quá yếu!
Khi hắn đang lái xe trên đường, chợt nhìn thấy chiếc ô tô chạy quá tốc độ ở bên cạnh, hắn đột nhiên ngộ ra.
Tốc độ!
Đúng vậy, chính là tốc độ!
Võ công trong thiên hạ, chỉ duy nhất tốc độ là không thể phá giải!
Tốc độ của hắn vượt qua Lý Vinh Thành quá nhiều, vậy nên công kích của Lý Vinh Thành ở trong mắt hắn vô cùng chậm.
Chậm đến mức hắn chỉ cần dùng hai chiêu, đã có thể đánh Lý Vinh Thành ngất xỉu trên mặt đất.
Thuộc tính tốc độ trên bảng thuộc tính cũng không quá mạnh, Vương Đằng vẫn luôn nhặt thuộc tính để nâng cấp, lại chưa từng thử xem rốt cuộc đã nhanh lên bao nhiêu.
Hôm nay đột nhiên bộc phát, kết quả khiến Lý Vinh Thành hoàn toàn không có khả năng đánh trả.
Buổi tối, Vương Đằng về nhà, ăn cơm xong bèn chạy đến võ quán Cực Tinh luyện tập, nhặt thuộc tính để tăng sức mạnh của bản thân.
Những ngày sau đó, cuộc sống của hắn không hề có một gợn sóng.
Ban ngày nghe giảng, nhặt thuộc tính để nâng cao tri thức văn hóa, thi thoảng còn có thể đùa giỡn mỹ nhân lạnh như băng ngồi cùng bàn, cuộc sống cực kỳ thoải mái.
Hơn nữa sau vài ngày, văn hóa của hắn tăng lên rất nhanh, dù hiện giờ đối mặt với cuộc thi, hắn cũng nắm chắc hơn chín mươi phần trăm.
Chỉ cần trình độ này là đủ rồi, hắn cũng không định đậu Trạng Nguyên môn văn hóa.
Hơn nữa, so với trước đây đã tốt hơn rất nhiều.
Buổi tối hắn kiên trì đến võ quán Cực Tinh điểm danh huấn luyện, cũng nhặt được thuộc tính để nâng cao tu vi võ đạo.
Hiện giờ, các loại thuộc tính võ đạo của hắn đã sớm đột phá cực hạn của Võ Đồ cao cấp.
‘Ngộ tính’ : 51
‘Thể chất’ : 121
‘Sức mạnh’ : 1356
‘Tốc độ’ : 632
‘Chiến kỹ’ : Quyền pháp cơ sở (nhập vi), thân pháp cơ sở (nhập vi), kiếm pháp cơ sở (nhập vi), đao pháp cơ sở (nhập vi).
‘Tri thức’ : Ngành học cơ sở (Max)
Cực hạn của Võ Đồ cao cấp là thể chất 100, sức mạnh 1000 kg, tốc độ 100m / 4 giây.
Mà bây giờ, các loại thuộc tính của hắn đều đã vượt qua.
Lúc trước hắn đã thử nghiệm riêng tốc độ, đã gần đạt tới trình độ 100 m/ 2 giây, đã nhanh hơn rất nhiều so với cực hạn của Võ Đồ cao cấp.
Đừng xem thường hai giây hơn kém đó, rất nhiều người dùng thời gian ba năm cũng chưa chắc đã đạt được trình độ này.
Nghĩ lại kỷ lục của quán quân chạy một trăm mét kiếp trước khó phá vỡ như thế nào là biết được gian khó trong đó.
Kết hợp các kỹ năng thân pháp cơ sở trình độ nhập vi, gần như có thể đè bẹp đối thủ Võ Đồ cao cấp.
Không nói đến các loại chiến kỹ cơ sở của Vương Đằng đều đã đạt tới trình độ nhập vi.
Thế nào là nhập vi?
Chính là ý trong tên của nó, là tinh tế chỉn chu, gần như đạt tới nền tảng cơ sở hoàn mỹ.
Chiến kỹ trình độ nhập vi rốt cuộc mạnh đến thế nào?
Đơn giản bắn một hạt dẻ.
Cùng là bị tấn công, nếu là thân pháp cơ sở cấp viên mãn, cần phải né tránh một khoảng cách hơn nửa mét.
Nhưng nếu là thân pháp cơ sở trình độ nhập vi, có thể kề sát đòn tấn công của đối phương mà không bị thương tổn, mà khoảng cách ở giữa không vượt quá mấy milimet.
Sự chênh lệch đó, chỉ khi trong thực chiến mới được thể hiện càng rõ ràng.
Có thể nói, thực lực hiện giờ của Vương Đằng còn cách võ giả chính thức một bước xa.
Một khi tu luyện nguyên lực, hắn có thể chính thức trở thành võ giả.
……..
Thứ sáu hôm nay, tan học, Vương Đằng theo thường lệ đi về nhà.
Lái xe trên đường, ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe, trong lòng lại suy nghĩ làm thế nào mới có thể lấy được một quyển công pháp tu luyện nguyên lực?
Giai đoạn hiện giờ của hắn được gọi là chuẩn võ giả, tu luyện nguyên lực mới có thể hoàn toàn biến đổi.
Nhưng công pháp nguyên lực không giống như chiến kỹ cơ sở của Võ Đồ, như môn thể thao thông thường mà ai ai cũng có thể học.
Việc truyền dạy công pháp nguyên lực vẫn luôn bị kiểm soát rất chặt chẽ.
Hoặc là vượt qua kỳ thi võ đạo, được vào học trong đại học, mức độ tự do là cao nhất.
Hoặc là đến võ quán, xin bài sát hạch của chuẩn võ giả, nếu xác nhận thông qua, thân phận cũng không có vấn đề gì, võ quán sẽ truyền dạy công pháp nguyên lực.
Như vậy, trở thành một võ giả trên danh nghĩa của võ quán, chẳng khác nào lên cùng một con thuyền với võ quán.
Hoặc là trở thành thuộc hạ của một số gia tộc, nếu đạt được sự tin tưởng của đối phương cũng có thể được truyền dạy công pháp nguyên lực, nhưng việc này cũng tương tự như ký khế ước bán thân.
Kỳ thi võ đạo phải đợi sau khi thi thi tốt nghiệp trung học xong mới diễn ra, hơn nữa phải vào đại học thì mới có thể học được công pháp này, thời gian quá lâu, tạm thời không cần cân nhắc.
Tới võ quán xin sát hạch chuẩn võ giả?
Không nên không nên!
Vương Đằng tự mình biết mình, hắn mới luyện võ có bao lâu mà đã gần trở thành một võ giả! Nếu bị người có tâm thuật bất chính để ý, đến lúc đó sẽ gặp phải phiền phức không ngớt.
Vậy….Trở thành phụ thuộc của gia tộc võ giả?
Thôi đi, tốt xấu gì hắn cũng là một tên cậu ấm, đi nịnh nọt người ta thì thật rớt giá quá.
Uỳnh!
Đang lúc hắn nghĩ ngợi, phía trước chợt truyền đến một loạt tiếng nổ mạnh.
Khói mù cuồn cuộn bốc lên.
Con đường phía trước không biết tại sao lại bị chặn lại, chiếc xe đằng trước Vương Đằng đột nhiên dừng lại, phỏng chừng đã tông vào đuôi xe khác.
Tuy rằng Vương Đằng phản ứng cực nhanh, lập tức đạp phanh xe.
Nhưng khoảng cách quá gần, chiếc xe đi về trước theo quán tính, rầm một tiếng va vào đuôi xe đằng trước.
Bíp bíp bíp!
Bíp bíp bíp!
Trong phút chốc, tiếng còi ô tô, tiếng cảnh báo đồng loạt vang lên.
Khung cảnh cực kỳ hỗn loạn.
Đoạn đường này hoàn toàn tên liệt.
Vương Đằng nhíu mày, không thể không xuống xe nhìn thử xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Còn phải về nhà ăn cơm nữa đó.
“Sao lại thế này?”
“Con mẹ nó, đang làm cái gì vậy, xe sắp bị đâm hỏng rồi đây này!”
Mấy người đang lái ô tô đều ló đầu ra từ trong xe, tiếng mắng chửi bên tai vang lên không ngớt.