Cha nó thành người thực vật, cô vứt bỏ nó không quan tâm. Khi đó, sao cô không làm tròn nghĩa vụ của một người mẹ. Bây giờ còn có mặt mũi khoe công mang thai sinh nó cho nó bú sữa.
“Vậy sau này phải làm sao?”
“Cô ta không phải người kiên nhẫn, rất nhanh sẽ lộ đuôi hồ ly thôi. Ơn sinh dưỡng, cô ta đã dùng cái này, bước tiếp theo anh xem cô ta còn có thể lấy cái gì nữa.”
Hiện giờ hình như cũng chỉ có thể như vậy, nhớ tới tin tức của kiếp trước, cô do dự có nên nói với anh không. Sau đó nghĩ ngợi vẫn nên tạm thời không nói đã, lặng lẽ quan sát thay đổi.
Ông cụ lo lắng đi qua đi lại dưới hành lang, sợ con gái xấu tính cãi nhau với con rể. Ông cũng biết chuyện này có vấn đề, nhưng có vấn đề thì phải nghĩ cách giải quyết vấn đề, tức giận cãi nhau chỉ sẽ đẩy người khác ra xa. Huống hồ là hành vi của con cái, con rể không thể đi giúp được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây