“Cái gì, em trai cháu bị té sao? Vừa nãy sao bà không nói, em ấy té có nghiêm trọng không?”
“Con nhóc chết tiệt nói chuyện với bà nội lớn tiếng thế à?” Bà Phương suýt chút nữa giơ tay đánh cô bé, nhớ lại mục đích mình đến đây lại hạ tay xuống: “Đứa trẻ té một chút không sợ gì, bớt gào to lại. Vào nhà, vào nhà rót cho bà ly trà trước, đi cả đường khát rồi.”
Hai đứa trẻ làm không lại bà già như vậy, Họa Họa vội hỏi em trai cô bé hiện giờ đang ở đâu, bà ta không nhanh không chậm căn bản không phản ứng.
Họa Họa bên này vòng vo với bà nội, bên kia Lý Hà ở bệnh viện đã chạm mặt Phương Trung Thành ở hành lang. Người đàn ông đang dắt Nhất Nhất, trên trán đứa trẻ đã quấn một miếng vải gạt hình vuông. Cậu bé lanh mắt nhìn thấy cô, cách thật xa đã hất tay cha ra chạy đến chỗ cô.
“Mẹ ơi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây