Tiền ông nội để lại trước khi mình thành niên, mình phải có tình huống đặc biệt gì mới có thể rút, đoán chừng cũng là đề phòng bất trắc. Mộ Dung Đan Linh muốn ngụy tạo mình mắc bệnh nặng, mình không phối hợp.
Bà ta tức điên, giơ tay đánh mình. Giống như khi còn nhỏ, mỗi lần mình không nghe lời bà ta vậy. Nhưng mình đã lớn, đã không còn là đứa nhỏ mặc người ta sắp xếp đó nữa. Trong lúc tranh chấp, dao gọt trái cây đã cắm vào bụng của bà ta.
Mình ngộ sát mẹ ruột của mình, mình không thể đi ra từ trong bóng ma này, lúc bị thẩm vấn, mình không nói gì cả, hy vọng họ giết mình chết cho rồi.
Trại tạm giam sắp xếp hướng dẫn viên tâm lý cho mình, dần dần mình mới bắt đầu nói chuyện, trong lòng không khỏi hối hận về hành vi khi đó. Rõ ràng mình có thể lựa chọn giữ bà ta lại rồi báo cảnh sát, hoặc ngó lơ bà ta, thi vào đại học rời xa bà ta, đoạn tuyệt quan hệ với bà ta, nhưng mình cứ cố chấp lựa chọn xung đột trực diện với bà ta. Sau khi xảy ra chuyện, không giải thích, mặc cho sự việc phát triển theo tự nhiên mà không tự cứu.
Tư tưởng ngổn ngang, suy nghĩ rất nhiều, Thẩm Huy bước chân ra ngoài, đụng Nhất Nhất ở cửa. Hai người vẫn im lặng, đồng thời nhìn bức ảnh gia đình hạnh phúc ở lầu hai. Thẩm Hải Dương và Lý Hà hạnh phúc ngồi, phía sau có ba đứa trẻ đang đứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây