Nhanh chóng ra ngoài, cô ta lấy một con dao gọt hoa quả từ trong bếp, chạy ra dứt khoát mở cổng. Thẩm Huy nhìn thấy cô ta thì vô cùng kinh ngạc, không đợi cậu nói, người phụ nữ đã kéo cậu vào, sau đó chốt cửa trở lại.
“Sao bà lại ở trong nhà tôi?”
Mộ Dung Đan Linh không trả lời cậu, xoay người đi vào trong. Thẩm Huy vô thức đi theo, kéo cô ta ở cửa chính phòng: “Nói, sao bà lại ở nhà tôi? Sao bà vào được, bà vào nhà tôi làm gì?”
“Buông ra.” Mộ Dung Đan Linh hất tay cậu ra: “Hỏi cái gì mà hỏi. Tao là mẹ mày, tao tới nhà mày có gì không được.”
Thẩm Huy nghẹn lời, sao bà có thể khẳng khái nói ra lời này chứ? Nhớ trước đây cha mẹ từng dặn dò, cậu vừa muốn lên tiếng, cô ta đã quay đầu cầm dao chĩa vào cậu. Đứa trẻ bị dọa giật mình, vô thức lùi về sau, lùi mãi tới vách tường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây