Cô luôn cảm thấy mình không có năng lực, sợ hãi sau này bản thân không theo kịp sự phát triển của thời đại. Cho nên cho bọn trẻ học nhiều thứ trong phạm vi chúng tiếp nhận được. Từ nhỏ cô đã truyền bá cho chúng rằng phát triển là việc diễn ra từng ngày, sẽ thay đổi. Sau này có lẽ bọn trẻ sẽ không trở thành người thỏa mãn với cái trước mắt.
Bây giờ được bà cụ biếu tặng như vậy, cô cũng mượn hoa hiến phật. Bà ấy không con cái, sau khi mất, nhiều tiền như thế đều làm công ích. Vậy cô cũng làm công ích, mỗi năm trích ra mấy phần trăm thu nhập quyên tặng. Như vậy vừa có thể tặng lại xã hội, vừa không phụ lòng bà ấy.
“Vậy thưa cha, số tiền này làm thế nào? Con định mở thêm một phân xưởng sản xuất máy giặt, hiện giờ đang chuẩn bị, bộ nghiên cứu đã gần như làm xong, nhà xưởng xây lên là có thể đưa vào sản xuất.”
“Được, tiền này cũng gần như đủ rồi. Lần này xưởng này coi như là của riêng con.”
“Chúng ta đều là người một nhà, thực ra không cần tính rõ ràng như thế. Trước đây con đầu tư cũng không đủ một nửa, cha còn cho con một nửa cổ phần. Hơn nữa tiền mua cửa hàng cũng là cha cho.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây