Mặc kệ nói gì, Lý Hà đã ép một phần tiền công trình. Tiền trong tay cô thực sự không dư dả, có thể nói là người đàn ông cao 1m8 đắp một cái chăn dài 1m6, chỗ nào níu được thêm một chút thì phải níu, cô chỉ có thể cố hết sức bớt đi mỗi nơi một chút, để tiền trong tay mình dư dả hơn.
Mở công xưởng, cô cũng là cô gái lần đầu lên kiệu, vốn dĩ tâm trạng căng thẳng, áp lực cũng lớn. Sống lại một lần, lần đầu tiên cảm thấy mệt, toàn thân nặng nề tới nhà không nói câu nào. Không mời được kỹ sư công trình, chỉ miễn cưỡng làm cố vấn cho cô. Bây giờ bên cô không có một nhân viên kỹ thuật nào, xưởng này như thế vốn không mở được.
Đêm nay có tiết, ăn cơm còn phải đi học. Nằm trên giường đợi ăn cơm, cơ thể đang nghỉ ngơi nhưng đầu óc vẫn đang chuyển động, nghĩ tới chuyện tiếp theo. Làm sao phát huy tác dụng lớn nhất số tiền trong tay mình.
Nghĩ tới nghĩ lui, số tiền này vẫn không đủ, đợi một khoảng thời gian nữa thiết bị sẽ tới. Bây giờ cô nên tuyển công nhân rồi, vậy thì tháng sau phải trả tiền lương. Công nhân ít nhất cũng phải mấy trăm người, một tháng chỉ riêng tiền lương đã không phải con số nhỏ.
Không sao, không sao, đầu tư mạnh bạo thu về cũng lớn. Một khi công xưởng bắt đầu vận tác, vậy lợi nhuận sẽ tới từng ngày. Mấy trăm mấy chục nghìn vạn vào sổ, cô có thể triển khai nền tảng lớn hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây