Thẩm Hải Dương vươn tay kéo con trai, Thẩm Huy quay đầu nhìn cha, ánh mắt dần ấm áp lên. Nụ cười có độ ấm, còn ngoan ngoãn tới nắm tay Nhất Nhất.
Lần này người ta một nhà năm người đứng một chiến tuyến, Mộ Dung Đan Linh nhếch miệng đắc ý cười. Gia đình đoàn kết trong mắt người khác, gia đình xây dựng lại hạnh phúc còn hòa thuận và khiến người khác ngưỡng mộ hơn gia đình vốn có, ở trong mắt cô ta lại thành sự quật cường cuối cùng khi ông cụ nhà họ Thẩm bị bệnh nặng, nhà họ Thẩm sắp xui xẻo rồi.
Người lớn nhất, giàu nhất của nhà họ Thẩm ngã rồi, Lý Hà không biết nông sâu muốn xoay chuyển tình thế, bán cửa hàng rồi sửa nhà xưởng trống không như thế. Sau này, cho dù bán nhà xưởng đó thì có thể có được bao nhiêu tiền, cô muốn mua lại cửa hàng không dễ dàng như thế. Mất cửa hàng, cô muốn kiếm tiền phải đi bán hàng, bây giờ kinh doanh nhỏ lẻ cũng không dễ làm như trước.
Suy nghĩ một hồi như vậy, hai vợ chồng này đưa ra kết luận là nhà họ Thẩm sắp tiêu đời rồi. Phương Trung Thành một lòng muốn con trai, Mộ Dung Đan Linh vì sự ổn định của gia đình đã theo anh ta. Đứa trẻ như Nhất Nhất quả thật thông minh, anh ta muốn nuôi thì nuôi thôi, ai bảo bản thân cô ta không sinh được con. Còn Thẩm Huy, nuôi hay không cũng là con trai cô ta.
“Nuôi con cũng rất tốn kém, lớp tính nhẩm, lớp dương câm mà cô đăng ký cho Nhất Nhất, chúng tôi đều sẽ tiếp tục. Như vậy, các người cũng tiết kiệm được một khoản chi, không tới mức nghèo rớt mồng tơi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây