Sau khi nói chuyện với hai đứa nhỏ, hai đứa không bán đồ trong khuôn viên trường nữa, đổi thành bán ngoài cổng trường vào khoảng thời gian sau giờ cơm trưa và buổi tối tan học. Nhỏ tới bút chì cục tẩy, dao nhỏ, cục gọt, tới hộp đựng bút, và kẹp giấy dùng để thi, dù sao thứ mà học sinh có thể dùng được đều có.
“Số này là đã tích góp bao nhiêu tiền, ngay cả thứ như hộp bút này cũng nhập hàng.”
Nhất Nhất ở bên cạnh than thở: “Anh thu hết tiền tiêu vặt của con rồi, nói là hùn vốn.”
Lý Hà mỉm cười: “Chúng học từ đâu vậy, không phải là ông nội nó dạy đó chứ?”
Thẩm Hải Dương nhìn về hướng hậu viện: “Có lẽ ông ấy cũng hùn vốn vào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây