Lý trí là một chuyện, anh biết đó là cha ruột. Tình cảm là một chuyện khác, muốn gần gũi nhưng lại không gần gũi được, thậm chí vô thức cảm thấy khó chịu.
Lý Hà biết bồi dưỡng tình cảm cần thời gian, nhưng hiện giờ Thẩm Diệu Tông kia đi không về, không thể bỏ mặc ông cụ. Ăn cơm xong có một người phụ nữ trung niên tới, muốn ứng tuyển công việc bảo mẫu cho ông cụ. Hai vợ chồng cô hơi dở khóc dở cười với với vợ của Hàn Quân, Tần Mộc. Mời người ngồi xuống trước, Lý Hà đứng dậy rót nước cho cô ấy.
“Họa Họa, con đến chỗ ông mang bát đũa về, mẹ nói chuyện với dì chút.”
“Vâng.”
Cô bé ngoan ngoãn tới hậu viện, Thẩm Hải Dương cũng đứng dậy rời đi, cô ngồi xuống tâm sự với cô ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây