Chỗ Lý Hà, sau khi Chương Thu Hoa đi, cô lắc đầu thở dài. Ở thời đại ngập tràn biến động này, người phất lên nhiều, người giàu nhất thời nhiều, người sa sút cũng rất nhiều. Càng đi về sau nguy hiểm và mê hoặc càng nhiều, theo đó, thời cơ cũng nhiều, chỉ xem ai có thể nắm bắt được. Trước đây, cô làm tiểu thương đang cân nhắc đồ điện gia dụng, tích lũy trong một năm nay, ngược lại khiến tâm tư của cô bình ổn lại.
Không thể nhút nhát giậm chân không tiến, nhưng cũng không thể đứng núi này trông núi nọ. Đặc biệt là chuyện buôn lậu biên giới này cô kiên quyết không làm. Ai làm được cô cũng không ghen tị. Cô vững tin đi trên bờ sông đâu có chuyện không ướt giày, may mắn nhiều rồi sẽ quên kính nể, lật xe là chuyện sớm muộn.
Mặt tiền mà họ mua nói là tháng 10 bàn giao, trước năm sau sẽ chính thức kinh doanh. Cô đã nghĩ xong rồi, gian lớn nhất đó vẫn bán quần áo. Hai gian còn lại một gian bán phụ kiện như giày mũ và sản phẩm giường nệm, một gian ở lầu một có thể bán dụng cụ kỹ thuật.
Ba gian đều sử dụng mô thức bán sỉ và bán lẻ, tòa cao ốc này phát triển theo hướng bán sỉ, tạo dựng nền tảng bán sỉ ở tỉnh. Cô chỉ cần đứng vững, chỉ trong hai mươi năm đã có thể kiếm được một bộn tiền.
Kiếp trước mâu thuẫn với con cái, cô đổ lỗi cho cuộc sống khốn khổ, mà cuộc sống khốn khổ đều vì không có tiền. Còn có bệnh của Thẩm Hải Dương, Thẩm Huy cầm dao chĩa về mẹ ruột, cuộc đời bị hủy. Từng chuyện từng chuyện đều là vì tiền, cho nên con đường kiếm tiền phải rộng còn phải ổn. Không cầu làm đại gia gì đó, chỉ mong giải quyết được phiền phức trong cuộc sống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây