Điện mà mọi người mong đợi không tới, người xem ti vi lần lượt rời khỏi. Buổi tối thổi tắt nến lên giường đi ngủ, ánh trăng chiếu qua song cửa sổ nhẹ nhàng rọi lên rèm cửa. Trong phòng, có thể mơ hồ nhìn ra đường nét đại khái của vật thể, cô lẩm bẩm một câu.
“Ban nãy sao trốn không chịu ra?”
Vừa nãy nếu có ánh trăng, cô đã có thể nhìn thấy bóng rồi, đáng tiếc trước đó tối om không nhìn thấy được gì. Cũng không biết là cô mẫn cảm nghe nhầm hay là bị người nào đó nhòm ngó rồi.
“Em nói gì?”
“Không, em lảm nhảm thôi.” Nói xong, cô xoay người, mở miệng hỏi như tán gẫu: “Anh nói xem, bây giờ nhà chúng ta như vậy liệu có khiến người ngoài ngưỡng mộ đố kỵ không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây