Cô ta bị đẩy ra, bày ra tư thế như sắp sửa hi sinh đi về phía nhà vệ sinh công cộng. Lúc này là lúc ánh hoàng hôn ảm đạm nhất, Thẩm Huy ra ngoài chưa đi được mấy bước vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy cô ta.
“Mẹ làm gì thế, đi vệ sinh à?” Cô ta sống ở gần đây, nơi này cũng coi như là nơi thường tới, đứa trẻ không cảm thấy có gì lạ.
“Huy Huy, mẹ thấy con có một mình, cha con bệnh không ai chăm sóc. Đi nào, mẹ dẫn con đi ăn đồ ngon.”
“Con không đi.”
“Ui chao, khách sáo với mẹ cái gì. Đi nào, bên đó có quán ăn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây