Nhất thời cô nghĩ tới Phương Trung Thành. Thực ra cô không muốn tìm anh ta, nhưng hai đứa nhỏ ở giữa, hai người đều ở trong tỉnh, không thể nào cắt đứt quan hệ hoàn toàn, pháp luật quy định cha có quyền thăm nom, sau này con còn có nghĩa vụ phụng dưỡng anh ta.
Con cần anh ta chăm sóc lại không tìm anh ta, sau này anh ta lại nói bóng nói gió. Cô phải tìm anh ta, phải chặn miệng anh ta lại, xé bộ mặt giả mà anh ta duy trì xuống, vả mặt bôm bốp khiến sau này anh ta không thể nói lời đẹp đẽ gì nữa.
Buổi chiều Thẩm Hải Dương ngủ, cô nhờ chị ở giường bên cạnh trông giúp một chút, cô ra ngoài tìm Phương Trung Thành. Đạp xe nhanh tới đơn vị của anh ta, Phương Trung Thành vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cô.
“Sao cô lại tìm tới đây?”
“Thẩm Hải Dương bị bệnh nhập viện rồi, buổi tối tôi phải ở cùng, nhờ anh trông mấy đứa nhỏ mấy hôm. Buổi tối anh đón ba đứa nhỏ, Thẩm Huy cũng làm phiền anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây