Sắp xếp hai bé trai tắm xong, cô ra ngoài dọn dẹp nhà chính. Thẩm Hải Dương ngồi trước bàn đọc sách, trong phòng chỉ bật ánh đèn trước mặt anh. Ánh đèn vàng chiếu vào anh khiến anh càng nhu hòa hơn, dáng vẻ cúi đầu tràn ngập phong độ của người tri thức khiến cô lập tức liên tưởng tới những quan viên cổ đại cầm đuốc làm việc trong phim.
Lặng lẽ lấy thìa pha cho anh một cốc sữa, nhẹ nhàng để vào một góc bàn cho anh. Vốn dĩ không muốn quấy rầy anh, nhưng cô vừa có động tác anh đã ngẩng đầu nhìn cô.
Do làm việc, ánh mắt bất thình linh nâng lên vô cùng sắc bén. Vào khoảnh khắc nhìn thấy cô, anh cong mày cười, khóe miệng nhếch lên, sau đó ánh mắt trở nên nhu hòa, một nụ cười ấm áp nở rộ trên mặt. Sau đó anh vươn vai, bưng ly sữa uống một hơi. Vị sữa thơm ngọt lan man trong khoang miệng, khiến tâm trạng người ta càng thêm tốt.
“Em ở nhà thật tốt.”
Một câu nói đơn giản lại khiến Lý Hà hơi kích động. Kiếp trước cô chăm sóc mọi bề cho Phương Trung Thành, anh ta chưa từng cảm thấy chuyện cô làm có ý nghĩa gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây