Hai bé trai gật đầu, Thẩm Huy làm bài thi đầu vào được 99 điểm, đứa trẻ này có tự tin với học hành. Nhất Nhất còn nhỏ, bình thường đều là anh trai làm gì nó làm theo.
Cơm trưa ăn bên ngoài, bảo các con về nhà ngủ một giấc thì đứa nào cũng lắc đầu. Bọn nhóc dồi dào tinh lực, cô cũng không ép, lấy chiếu và đệm từ trong nhà ra, bảo chúng vừa chơi vừa trông sạp dưới bóng râm, cô nằm trên ghế trúc nhắm mắt ngủ một giấc.
Buổi chiều, lúc sắp chạng vạng, một người phụ nữ tới muốn mua một bộ váy có thể mặc vào đầu thu, nhưng mãi vẫn không thỏa thuận được giá. Loại quần áo này sử dụng chất liệu sợi tổng hợp mới nhất, thời kỳ này vải nhân tạo đắt hơn vải bông, nếu không kiếm được bao nhiêu tiền, Lý Hà không muốn bán.
“Thật sự không được. Nếu cô thật sự thích thì mức giá này, nếu không cô tới chỗ khác xem thử so sánh một chút.”
“Tôi chỉ thích kiểu dáng này của cô, nếu cô không bán tôi sẽ đo vải tới tiệm may may.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây