Tính như vậy quả thực không được coi là đắt, vải tổng hợp của cửa hàng bách hóa không đẹp bằng cái này, cái này may cũng đẹp, đường nếp cũng ngay ngắn. Thấy cô ta vẫn đang do dự, Lý Hà lấy ra chiếc váy khác.
“Vải bông, rẻ hơn vải tổng hợp một nửa, nếu cô không nỡ thì mua cái này. Loại này tôi nhập nhiều, phần lớn mọi người mặc quần áo vẫn chọn cái rẻ. Tôi thấy cô tự kiếm tiền, cho nên lấy đồ tốt số lượng ít này ra trước.”
Người phụ nữ cầm so sánh, vẫn thích vải tổng hợp mới mẻ hơn.
“Không, tôi vẫn nên mua cái tốt. Tôi tự kiếm tiền, mặc cái đẹp.”
Mười mấy năm kinh tế có kế hoạch, người dân bình thường căn bản không biết lợi nhuận của kinh doanh. Sau khi Lý Hà nói như vậy, tưởng cô không kiếm được bao nhiêu tiền, bởi vì quần áo đều có cửa hàng bách hóa ở đó để so sánh, tính một chút vẫn cảm thấy cô vất vả không kiếm được tiền. Nhất thời không nói nhiều, mấy người mua quần áo mình thích rồi đi, sau khi ra ngoài vẫn bàn tán về Lý Hà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây