Vợ Béo Cá Mặn Được Quan Quân Tàn Phế Cưng Chiều Ở Thập Niên 80

Chương 27:

Chương Trước Chương Tiếp

Hướng Đông cũng có cùng thắc mắc, chỉ là cách nói nhẹ nhàng hơn vì hắn vẫn tự nhận mình là người có học.

“Dì Lưu, lúc trước dì đã hứa với cháu, chỉ cần cháu chấm dứt với Trần Uyển Ý thì sẽ đồng ý chuyện của cháu và Lưu Đan. Giờ cháu và nhà họ Trần đã không còn liên quan gì nữa rồi, chẳng lẽ dì còn điều gì chưa hài lòng về cháu? Chỉ cần dì nói ra, cháu nhất định sẽ sửa.”

Lưu Lan Lan ngẩng mắt, lạnh lùng liếc về phía Hướng Đông, trong ánh nhìn lộ rõ vẻ chán ghét:

“Đã nói đến nước này rồi, vậy tôi cũng nói thẳng một lần cho dứt khoát!”

Bà ta ngừng lại giây lát, sau đó quay lại ngồi xuống ghế, tiếp tục:

“Hồi đó đúng là tôi từng hứa hôn sự giữa hai đứa. Nhưng tôi tuyệt đối không ngờ cậu lại to gan trời đánh đến mức đó. Chưa giải trừ hôn ước với nhà họ Trần, mà cậu đã, cậu đã…”

Lưu Lan Lan nghẹn lời, khó mà nói tiếp.

Lưu Đan và Hướng Đông đã vụng trộm với nhau, còn bị Trần Uyển Ý bắt quả tang tại trận. Nếu không phải bà ta kịp thời ngăn lại, chưa để chuyện này lộ ra ngoài thì hôm nay nhà họ Lưu sớm đã trở thành trò cười cho cả thôn.

Bà ta không tin Lưu Đan lại cả gan đến vậy, chắc chắn là bị Hướng Đông dụ dỗ.

Tuy Lưu Lan Lan không nói rõ hết lời nhưng Lưu Đan và Hướng Đông đều hiểu rất rõ ẩn ý trong đó. Mặt cả hai lập tức đỏ bừng như gan lợn.

“Giờ cả thôn đều đang bàn tán xôn xao. Tôi làm vậy cũng là vì tốt cho hai người. Còn chuyện hôn sự… chờ gió yên sóng lặng rồi tính.”

Ý ngoài lời của Lưu Lan Lan chính là chuyện cưới hỏi giữa Hướng Đông và Lưu Đan, coi như huỷ bỏ. Ai bảo họ không biết kiềm chế?

Hướng Đông không cam lòng bị từ chối thẳng thừng như vậy, hắn vẫn mặt dày không chịu rút lui:

“Dì Lưu, dì nghĩ lại đi mà. Cháu là người duy nhất trong thôn đỗ đại học đấy, Lưu Đan lấy cháu chắc chắn sẽ không khổ…”

“Cút ra ngoài!”

Lưu Lan Lan không buồn nghe hắn nói nhảm nữa mà lập tức đuổi thẳng ra ngoài, tiện tay ném luôn cả quà cáp hắn mang đến theo.

Sau đó quay trở vào, vừa thấy vẻ mặt bất mãn của Lưu Đan thì bà ta liền lạnh giọng cảnh cáo:

“Tốt nhất là mày đừng có qua lại với Hướng Đông nữa. Không thì tao đánh gãy chân mày!”

Dù Lưu Đan có bướng bỉnh đến đâu cũng không dám chống lại uy nghiêm của Lưu Lan Lan, cô ta chỉ biết tức tối chạy vào phòng, sầm cửa lại đầy giận dữ.

Hướng Đông bị từ chối phũ phàng, nhìn những hộp quà bị vứt hỏng tan tành, bộ mặt thật của hắn cũng lộ ra ngay tức thì.

“Đắc ý cái gì chứ? Không có nhà họ Lưu giúp, chẳng lẽ Hướng Đông này không thể ngóc đầu lên nổi à, hừ!”

Hắn giận đến nỗi đá mạnh vào đống quà hỏng, đi được hai bước lại quay đầu, cúi xuống nhặt chúng lên ôm vào lòng rồi lê bước về hướng nhà mình.

Hắn tự tin rằng mình đẹp trai, người theo đuổi trong thôn cũng không thiếu gì. Dù mất đi sự hậu thuẫn của nhà họ Lưu thì vẫn còn nhà họ Lý, họ Hoàng, nói chung tiền học đại học hắn chẳng lo.

Vừa đi về, người phụ nữ bụng bầu từng bắt chuyện với hắn thấy hắn đen mặt từ nhà họ Lưu đi ra, quà cũng không đưa được thì lập tức đoán ngay mọi chuyện.

Cô ta quay sang người phụ nữ bên cạnh thì thầm:

“Chắc là sang nhà họ Lưu cầu hôn rồi bị từ chối ấy nhỉ?”

Người kia nghe vậy cười hả hê:

“Đáng đời hắn! Hồi xưa hôn sự với nhà họ Trần đang êm đẹp, tự dưng sinh chuyện, giờ cả hai nhà đều không thèm ngó tới, có mà mừng chết!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)