Tệ hơn nữa là vấn đề ở cột sống. Đây mới chính là nguyên nhân khiến anh không thể đứng dậy mà chỉ có thể nằm yên một chỗ.
“Chậc... hơi khó xử rồi đây.” Sau khi kiểm tra xong, Uyển Ý nhíu chặt mày rồi thì thầm.
Chuyện ở ống chân thì không đáng ngại, vấn đề nghiêm trọng nhất là ở cột sống. Bởi nơi đó liên kết trực tiếp với hệ thần kinh trung ương, chẳng thể mạo hiểm phẫu thuật được. Chỉ cần một sơ suất nhỏ thôi, Hạ Thư Quân có thể sẽ thành người thực vật.
Hạ Thư Quân cũng hiểu rõ tình trạng của mình chẳng hề đơn giản. Ban đầu anh vẫn còn giữ chút hy vọng nhưng nghe xong lời cô nói thì anh chỉ bật cười chua chát:
“Không được thì thôi, dù sao tôi cũng chẳng sống được bao lâu nữa.”
Nghe thấy anh nói ra những lời tiêu cực như thế, sắc mặt Trần Uyển Ý lập tức nghiêm lại:
“Đã nói sẽ cứu anh thì nhất định tôi sẽ làm được. Dù có khó khăn cỡ nào, cũng không phải là không có cách.”
Nghĩ xem, cô đường đường là người giỏi cả Đông lẫn Tây y, sao có thể để Hạ Thư Quân phá hỏng danh tiếng của mình chứ.
“Anh nghỉ sớm đi, chuyện chữa bệnh cho anh, tôi sẽ nghĩ cách.”
Dứt lời, cô thổi tắt đèn dầu rồi nằm xuống bên kia giường.
Dù trong bóng tối, Hạ Thư Quân vẫn có thể thấy rõ dáng cô. Lòng tự trọng bị tổn thương khiến anh cắn chặt môi dưới, đến khi mùi tanh của máu lan ra trong miệng mới chịu buông ra.
Anh từng là người con trời ban, là niềm ngưỡng mộ của bao người. Vậy mà giờ đây lại rơi vào cảnh thế này. Chưa bao giờ anh căm ghét bản thân vô dụng như lúc này.
Tất nhiên, Trần Uyển Ý không hề biết anh đang rối bời như thế. Cô đã sớm chìm vào giấc ngủ, tiếng thở đều đều vang lên...
Sáng hôm sau trời còn chưa kịp sáng, Trần Uyển Ý đã dậy, cô chải đầu và bắt tay vào chuẩn bị bữa sáng.
Cô nấu ít cháo loãng, bày vài món dưa muối đơn giản là xong bữa. Nhưng chưa kịp ăn miếng nào thì cô đã vác chiếc gùi rách vai, mang theo cái cuốc nhỏ rồi đi thẳng lên núi.
Sáng sớm ở núi không khí rất trong lành, thảo dược vừa được sương sớm gột rửa càng tăng thêm dược tính, đó là lý do cô tranh thủ đi sớm như vậy.
Chữa bệnh cho Hạ Thư Quân không hề đơn giản. Trước tiên phải dùng thuốc bắc để điều dưỡng kinh mạch, làm chúng linh hoạt trở lại thì sau này mới dễ can thiệp sâu hơn.
Người ta vẫn nói: chim dậy sớm thì mới bắt được sâu. Cô quả nhiên đã phát hiện một bụi mẫu đơn đỏ hoang dã. Đây chính là một trong những vị thuốc quan trọng để chữa bệnh cho anh.
Ngoài ra, cô còn tìm được xuyên khung, hồng hoa dại và một ít đào hồng, tất cả đều là các vị thuốc cần thiết.
Tuy nhiên vẫn còn thiếu đào nhân và đương quy, hai vị này bắt buộc phải đến tiệm thuốc mua, cô tìm mãi mà không thấy đương quy đâu cả.
May mắn là cô cũng kiếm được mấy vị thuốc có lợi cho bản thân như kim ngân hoa, quyết minh tử và đậu đỏ nhỏ.
Ba vị này rất cần thiết để điều hòa cơ thể cô. Thân thể này vốn bị chứng gan nóng, dẫn đến tích mỡ. Có thêm sự hỗ trợ của những vị thuốc này, kết hợp với vận động và chế độ ăn uống thì việc lấy lại vóc dáng thon thả chỉ còn là vấn đề thời gian.
Khi cô cõng đầy một gùi thuốc xuống núi thì mặt trời đã lên cao. Cũng đúng lúc đó, bụng cô bắt đầu réo lên như dàn nhạc khát vọng.
Không chần chừ nữa, cô lập tức quay về hướng nhà họ Trần.