Võ Ánh Tam Thiên Đạo

Chương 98: Hai vị ca ca

Chương Trước Chương Tiếp

Lâm An Thành tọa lạc ở biên giới Vân Châu, có con đường nối thẳng ngoại giới. Nhưng dù vậy Hứa Vô Chu vẫn đi nhầm nhiều lần, chịu không ít khổ mới đi ra Vân Châu. Lúc này hắn nghĩ thầm, có người dẫn đường thì tốt biết bao.

Dọc đường, Hứa Vô Chu không quên mượn chất lỏng màu xanh trùng kích chính kinh. Chính kinh yếu ớt, cũng cần tẩm bổ. Cho nên Hứa Vô Chu không cầu tốc độ, trùng kích cũng chậm rãi tiến hành.

Thời điểm trùng kích, không ngừng lấy khí huyết tẩm bổ bích mô của chính kinh. Chính kinh ở dưới loại tình huống này, chậm rãi mở rộng ra.

Nhưng dù như vậy, tốc độ tu hành cũng hết sức kinh người.

Thời điểm đi ra Vân Châu, chính kinh thứ hai chỉ còn lại một đoạn nhỏ.

Hứa Vô Chu không vội đột phá, hắn đang chậm rãi ôn dưỡng. Tiên Thiên cảnh tu hành, tỉ mỉ hơn Khí Huyết cảnh nhiều lắm. Khí huyết và linh khí giao hòa, cũng cần thời gian.

Bất quá hắn có Âm Dương Y Quyết, làm thuận buồm xuôi gió, rất nhẹ nhàng.

...

Vừa đi ra Vân Châu, Hứa Vô Chu liền bị hai đệ tử Quân Thiên Giáo ngăn lại.

- Ôm cây đợi thỏ, không nghĩ tới thật chờ được ngươi. Còn tưởng ngươi sẽ không ra Vân Châu. Chúng ta không làm gì được ngươi.

Quân Thiên Giáo Triệu Hạo nhìn Hứa Vô Chu nói.

Bởi vì Lâm Thanh Từ nhắc nhở, trong lòng Hứa Vô Chu đã sớm chuẩn bị. Nghĩ đến ra Vân Châu đi nhầm đường cực khổ, nghĩ thầm dân mù đường như hắn, hiện tại rốt cục có người dẫn đường rồi.

Hứa Vô Chu bước nhanh tiến lên hai bước, bắt được tay đệ tử Quân Thiên Giáo, kích động nói:

- Hai vị ca ca, ta thật muốn gặp các ngươi!

Hai đệ tử Quân Thiên Giáo ngây ngốc xem Hứa Vô Chu, cảm nhận được Hứa Vô Chu hưng phấn, nghĩ thầm hỗn đản này bị bệnh sao?

Mình mặc trang phục Quân Thiên Giáo, ngươi không rõ chúng ta muốn làm gì sao? Ba người Quân Thiên Giáo không phải là đi giết ngươi mất tích sao.

- Hai vị ca ca, có phải các ngươi muốn bắt ta đi Quân Thiên Giáo không. Nhanh nhanh nhanh, mang ta đi Quân Thiên Giáo.

Hứa Vô Chu cực kỳ kích động, thúc giục hai đệ tử của Quân Thiên Giáo.

Con đường tiến về Quân Thiên Giáo, vừa vặn đi ngang qua Đạo Tông.

Hai đệ tử Quân Thiên Giáo ngốc trệ, đây là cái sáo lộ gì? Đưa tới cửa để cho mình bắt đi? Hắn đến cùng có quỷ kế gì! Hay là mình tìm nhầm người? Thế nhưng giống chân dung như đúc nha.

Cái này để thân thể hai tên đệ tử kéo căng, vội vàng lùi lại mấy bước, cảnh giác nhìn Hứa Vô Chu:

- Ngươi có phải Hứa Vô Chu hay không?

- Đúng đúng! Ta chính là Hứa Vô Chu giết ba đồng môn của các ngươi. Hai vị ca ca, không phải các ngươi chờ ta sao. Nhanh, mang ta về tông môn của các ngươi đi.

Hứa Vô Chu la lên, mình còn vội đến Đạo Tông, sau đó nghĩ biện pháp đi gặp Tần Khuynh Mâu nha.

-...

Trong lòng hai đệ tử Quân Thiên Giáo nhịn không được chửi mẹ, tại sao tình huống hoàn toàn không giống mình dự liệu vậy hả?

Bọn hắn từ Quân Thiên Giáo chạy đến, là vì tra sự tình của ba vị sư huynh đệ. Vốn muốn tiến vào Lâm An Thành. Thế nhưng quân kỳ đột nhiên phát uy, trấn áp cảnh cáo bọn hắn, để bọn hắn không thể không rút lui.

Rơi vào đường cùng, bọn hắn chỉ có thể trông coi thông đạo từ Lâm An đi ra ngoại giới, chờ Hứa Vô Chu rời Vân Châu, ôm cây đợi thỏ.

Đồng thời cũng phái người thông tri người ba nhà Tạ Mao Lý, xem có biện pháp bức Hứa Vô Chu đi ra Vân Châu hay không.

Chỉ là không nghĩ đến, người đi truyền tin còn chưa về, ngược lại nhìn thấy Hứa Vô Chu chạy ra. Hơn nữa bộ dáng còn rất nhiệt tình.

- Hai vị ca ca, còn đứng ngây đó làm gì, tranh thủ thời gian mang ta về giáo phái của các ngươi thẩm vấn đi. Các ngươi không muốn biết đồng môn của các ngươi xảy ra chuyện gì sao?

Hứa Vô Chu nhìn đệ tử Quân Thiên Giáo nói.

Triệu Hạo nhìn Hứa Vô Chu nói:

- Sư huynh đệ của ta quả nhiên là bị ngươi giết hại?

- Cái này liên quan đến một bí mật lớn, không thể tùy tiện nói lung tung. Ngươi dẫn ta về Quân Thiên Giáo, để ta rõ ràng bẩm báo với cao tầng.

Hứa Vô Chu thành thật nói.

Hai người nhíu mày, gia hỏa này nói thật hay giả? Hay gia hỏa này có âm mưu gì.

Bất quá nghĩ đến bọn hắn đều đả thông ba chính kinh, đồng thời tu ra võ ý, lấy thực lực của bọn hắn đủ để quét ngang Lâm An Thành. Bọn hắn căn bản không sợ Hứa Vô Chu!

Đương nhiên, hiện tại bọn hắn hiểu rõ Hứa Vô Chu còn vẻn vẹn dừng lại ở chém giết Tạ Lâm Uyên. Tin tức Hứa Vô Chu chém giết đệ tử Tắc Hạ Học Cung bọn hắn còn không biết, bằng không coi như bọn hắn cảm thấy mình không sợ Hứa Vô Chu, cũng sẽ càng cảnh giác.

- Ba vị sư huynh đệ đến cùng như thế nào?

Triệu Hạo hỏi.

Hứa Vô Chu trầm mặc một lát, sau đó thận trọng nói:

- Chỉ có thể nói... Bọn hắn còn chưa chết. Còn cái khác, không thể lại nói, chỉ có thể đến Quân Thiên Giáo mới có thể nói.

- Bọn hắn thật chưa chết?

Triệu Hạo thở dài một hơi, nếu thật như vậy thì tốt, dù sao trong đó có một vị là cháu ruột của trưởng lão.

- Đương nhiên, kỳ thật mặc dù bọn hắn mất tự do, nhưng ăn cơm uống nước đều có người tự mình đưa, sống rất thoải mái.

Hứa Vô Chu nói chính là lời thật. Dù sao cũng là công cụ tẩm bổ kiếm ý, không thể để bọn hắn chết đói nha, mỗi ngày đều sắp xếp người đúng giờ đưa thức ăn qua.

Lời này để Triệu Hạo tươi cười, nghĩ thầm bọn hắn khẳng định là bị giam lỏng, có người hầu hạ đưa cơm đưa nước, hẳn là sống rất tốt.

Cũng đúng! Đệ tử Quân Thiên Giáo, ở Lâm An Thành ai dám động. Chỉ là lấy thực lực của bọn hắn, ai có thể giam lỏng bọn hắn.

Triệu Hạo hỏi nghi vấn này.

- Cái này nói dài quá. Liên quan đến một đại bí mật của Lâm An Thành, bí mật này không thể nói ra được, biết quá nhiều đến lúc đó chỉ sợ tính mạng của các ngươi còn không giữ nổi. Các ngươi mang ta đi Quân Thiên Giáo, ta nói cho cao tầng của Quân Thiên Giáo các ngươi biết. Kỳ thật... Có chuyện ta một mực không nói, ta là được các sư huynh đệ của ngươi phân phó tới tìm các ngươi, nói chỉ cần giúp bọn hắn chuyện này, nhất định giới thiệu ta gia nhập Quân Thiên Giáo.

Hứa Vô Chu nghiêm túc nói.

Triệu Hạo cười lạnh:

- Lúc ngươi tự giới thiệu lại nói, ta là Hứa Vô Chu giết hại đồng môn của ngươi.

- A! Ta có nói qua câu này sao? Ai nha, cái này không trọng yếu, trọng yếu là nhanh đi Quân Thiên Giáo, không thể đợi lâu nữa!

Hứa Vô Chu đã vội muốn chết, cùng các ngươi ở chỗ này lãng phí thời gian làm gì, các ngươi còn không dẫn đường.

- Hừ!

Triệu Hạo hừ lạnh, đương nhiên sẽ không tuỳ tiện tín nhiệm Hứa Vô Chu, hắn từ trong ngực lấy ra một cái bình ngọc nói.

- Đây là đan dược phong tỏa kinh mạch, ngươi ăn, chúng ta sẽ tin ngươi.

Hứa Vô Chu tiếp nhận đan dược, đổ ra đánh giá một phen, sau đó lộ ra dáng tươi cười, nhìn Triệu Hạo đầy vẻ khinh bỉ nói:

- Giữa người và người tín nhiệm một chút cũng không có, chẳng lẽ quân tử như ta còn có thể gạt ngươi sao? Cũng được, ta làm người từ trước đến nay đại khí, có thể chứng minh sự thành thật của ta, ăn một viên độc đan tính là gì.

Nói xong, Hứa Vô Chu trực tiếp ném đan dược vào trong miệng nuốt xuống.

Cái này khiến Triệu Hạo nhíu mày, chẳng lẽ tiểu tử này nói đều là thật.

Bất quá hắn nuốt đan dược, cũng không sợ hắn có tâm tư gì. Nếu như vậy, dẫn hắn về Quân Thiên Giáo cũng không sao.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️