Nguy gia cũng từng là Vương Tộc Thánh Tộc. Cho nên tuy thực lực Nguy Nhiễm chỉ là Chân Vương, nhưng ở trung tâm địa vực Thánh Thành vẫn có một tòa phủ đệ chiếm không ít đất. Giờ đây, Hứa Vô Chu mang hơn mười Chân Vương vào tòa phủ đệ này. Trong tay còn mang theo Thượng Quan Hồng nửa sống nửa chết. Đương nhiên, Hứa Vô Chu mới trở lại phủ đệ đã thấy có người ngoài phủ đệ chờ hắn, đó là người của Ưng Vương.
Sứ giả Ưng Vương này vừa nhìn thấy Hứa Vô Chu, không có lời dư thừa nào. Trong không khí có gì khuynh đảo ra, trong phút chốc, trước cửa phủ đệ Hứa Vô Chu có kim chúc như núi. Đều là bảo kim, thần kim.
Đám người Tân Vân Hổ đánh giá số lượng một chút, chỉ là thần kim đã có hơn ngàn cân. Tài phú như thế, khiến đám Chân Vương đều rung động không thôi. Nếu đổi thành tài nguyên tu hành, đủ đổi một lượng rộng lớn. Có Chân Vương cảm thấy, hắn có tài nguyên như thế, cho dù thiên phú hắn khiếm khuyết, cũng đủ tu hành đến Minh Đạo Cảnh. Ưng Vương, lại để Chân Vương đánh cướp nhiều tài nguyên như vậy.
- Như thế đủ đổi Quan Hồng chứ?
Sứ giả Ưng Vương đau thịt vô cùng, cho nên ánh mắt nhìn Hứa Vô Chu thập phần lãnh liệt. Hứa Vô Chu híp mắt nhìn sứ giả Ưng Vương nói:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây