Võ Ánh Tam Thiên Đạo

Chương 95: Đạo tông

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Khuynh Mâu bị Cố Thanh mang đi, còn có bốn cỗ thi thể.

Trước khi Tần Khuynh Mâu đi, cũng không nói quá nhiều, chỉ nói một câu:

- Chờ ta!

Hứa Vô Chu chỉ cười trả lời một câu.

- Rất nhanh ta sẽ đến gặp ngươi, tin tưởng ta, đừng vì vậy mà sầu lo, ta thích bộ dáng vui vẻ của ngươi hơn.

Người, không cho mang cho người thân quá nhiều tâm tình tiêu cực. Hơn nữa Hứa Vô Chu tin tưởng, không bao lâu, hắn sẽ đi Tắc Hạ Học Cung tìm Tần Khuynh Mâu.

Thư Si Lạc Đồ cũng rời đi, mang đi còn có khinh thường của hắn. Hắn chờ Hứa Vô Chu tiến về Tắc Hạ Học Cung, mặc dù hắn cảm thấy Hứa Vô Chu không dám đi, vậy thì trốn ở trong Vân Châu tham sống sợ chết đi.

Hứa Vô Chu nhìn bóng lưng của Thư Si, khóe miệng cười lạnh. Chờ đi, cái gì lãnh tụ Văn Đạo, ha ha, về sau không phải rồi!

Tần Lập và Lâm Tú Tĩnh muốn an ủi Hứa Vô Chu, thế nhưng sự tình như vậy làm sao nói, cuối cùng chỉ có thể vỗ vai Hứa Vô Chu:

- Nam tử hán đại trượng phu, không nên trầm mê ở trong lửa giận và bi thương, về sau sống thật tốt, tương lai Tần gia là của ngươi và Vân Kiệt.

Hứa Vô Chu đối với Tần Lập cười nói:

- Tần thúc cảm thấy ta bị chút đả kích sẽ không gượng dậy nổi sao, bất quá Tần thúc nói Tần gia sớm muộn gì cũng là của ta, cái này lại gạt người, bằng không ngươi trước đưa ta mấy vạn lượng bạc thử xem?

- Ta...

Tần Lập sững người, nghĩ thầm lúc này ngươi còn muốn lừa bạc của ta? Thế nhưng nghĩ đến vừa rồi Hứa Vô Chu trải qua bi kịch, lại trầm mặc chốc lát nói.

- Tối nay ta sai người đưa chút bạc đến!

- Đa tạ Tần thúc!

Hứa Vô Chu cười hì hì, khôi phục tư thái bất cần đời khí tức, cùng vừa rồi kiếm chỉ Quý Lâm tưởng như hai người.

Lâm Tú Tĩnh vốn rất không thích Hứa Vô Chu, nhưng nhìn Hứa Vô Chu như vậy, lại nhịn không được đau lòng.

Hứa Vô Chu càng biểu hiện phong khinh vân đạm, càng nói rõ hắn kiềm chế cảm xúc. Aii, bất kỳ nam tử nào trải qua chuyện như vậy cũng sẽ nóng giận công tâm.

Đứa nhỏ này, hết thảy đều cố nén không biểu lộ ra. Bất quá, ngược lại nhìn ra được hắn là thật thích Khuynh Mâu. Sớm biết như vậy, lúc ấy mình nên cưỡng ép để bọn hắn sinh hài tử trước.

Ai!

- Hài tử, về sau Tần gia chính là nhà ngươi, nếu ngươi muốn bại gia, vậy cứ bại. Tiền tài, đột nhiên cảm thấy cũng không trọng yếu như vậy.

Lâm Tú Tĩnh vuốt đầu Hứa Vô Chu nói.

- Lâm di, bại gia thì chưa nói tới. Đồ vật của Tần gia, dù sao vẫn phải lưu cho Vân Kiệt. Huống chi ta cũng không đành lòng Lâm di về sau ngay cả bạc dưỡng lão cũng không có.

Hứa Vô Chu cười nói.

- Lâm di không cần lo lắng cho ta, ta không sao!

Hứa Vô Chu càng như vậy, trong lòng Lâm Tú Tĩnh càng khó chịu, con mắt đỏ bừng:

- Đứa nhỏ này kỳ thật rất hiểu chuyện, trước kia Hứa gia bị tiêu phí, khẳng định đều là lấy ra tu hành, bằng không hắn làm sao tu hành nhanh như vậy.

- Hảo hài tử!

Lâm Tú Tĩnh nhìn bóng lưng Hứa Vô Chu đi vào trong nhà, cô đơn mà cô tịch, làm nàng nước mắt lưng tròng.

- Để một mình hắn trước lẳng lặng cũng tốt!

Tần Lập thở dài.

...

- Lão bà bị cướp đi rồi?

Đại Yêu Yêu xuất hiện ở trước mặt Hứa Vô Chu, trên khuôn mặt thanh thuần tràn đầy ý cười, nhìn Hứa Vô Chu nói.

- Như vậy cũng tốt, ngươi có thể ở cùng với ta.

Hứa Vô Chu liếc qua nàng, ánh mắt từ bộ ngực sung mãn di động đến đôi chân ngọc nói:

- Tốt! Nếu ở cùng một chỗ cũng nên có chút cảm giác nghi thức, chúng ta vào phòng nói chuyện đi?

- Ha ha ha!

Đại Yêu Yêu cười khanh khách.

- Vũ Phong nói ngươi nổi giận sắp điên, ta nhìn cùng bình thường cũng không có gì khác biệt nha, đến chết không đổi. Lúc này còn có tâm tư với ta.

Hứa Vô Chu nhún vai nói:

- Bằng không thì làm gì? Chẳng lẽ mỗi ngày vẻ mặt cầu xin than thở, hoặc một bộ khổ đại cừu thâm?

Sinh hoạt vẫn phải tiếp tục, coi như muốn làm gì, giấu ở nội tâm là được. Không cần biểu hiện cho mọi người nhìn. Ai sẽ thật đồng tình ngươi?

Đại Yêu Yêu cười híp mắt nhìn Hứa Vô Chu, lại hỏi một câu:

- Ngươi thật muốn một năm sau đi khiêu chiến Thư Si?

Hứa Vô Chu nói:

- Ngươi cảm thấy ta sẽ ở chuyện này nói đùa?

- Vậy thì không đến mức, ngay trước quân kỳ và trước mặt Đạo Thư, không có người nào dám phát thệ loạn. Chỉ nhắc nhở ngươi một câu, Thiên Hạ Cửu Si sở dĩ là Thiên Hạ Cửu Si, là bởi vì bọn hắn ưu tú đến cực hạn. Ngươi muốn khiêu chiến hắn, vậy thì nhất định phải ở mỗi một cảnh giới tu đến cực hạn, đồng thời tu hành chiến kỹ cũng phải đủ cường đại.

Đại Yêu Yêu nhắc nhở Hứa Vô Chu.

- Thế nhân đều nói Thiên Hạ Cửu Si, tương lai có thể trấn áp một thời đại.

Hứa Vô Chu như có điều suy nghĩ, lại hỏi Đại Yêu Yêu:

- Tắc Hạ Học Cung nhìn rất ngưu bức nha.

- Một trong mấy thánh địa vô thượng, thế lực có thể so sánh cũng không nhiều.

Đại Yêu Yêu nói.

- Có thể so sánh không nhiều? Vậy chính là có rồi, có cái nào vượt qua nó không?

Hứa Vô Chu hỏi.

- Ngươi muốn làm gì?

Đại Yêu Yêu hỏi.

- Hắn có Tắc Hạ Học Cung che chở, đến lúc đó coi như đánh bại hắn. Tắc Hạ Học Cung cũng sẽ đứng ra cho hắn chỗ dựa. Nếu như vậy, ta cũng phải tìm một thế lực địa vị trên Tắc Hạ Học Cung, tối thiểu không thể bởi vì điểm ấy mà ăn thiệt thòi.

Hứa Vô Chu nói.

- Người này, ta nhất định phải chém.

Đại Yêu Yêu không biết lòng tin của Hứa Vô Chu từ đâu tới, lại lời thề son sắt nói muốn chém Thư Si.

Thiên hạ có mấy người dám nói ra câu này?

Bất quá Đại Yêu Yêu vốn e sợ cho thiên hạ bất loạn. Nàng cười khanh khách nói:

- Đương nhiên, trên đời này có ba địa phương, ở trên địa vị có thể ép Tắc Hạ Học Cung một bậc.

Chỗ thứ nhất là Triều Ca. Nơi này là vị trí của Nhân Hoàng, Nhân tộc cộng tôn. Chỗ này, ngươi có thể trà trộn vào khả năng không lớn.

Chỗ thứ hai là Đạo Tông, lãnh tụ của Đạo Tông trong thiên hạ, xem như Tắc Hạ Học Cung cũng phải tôn nó. Năm đó thực lực có một không hai thiên hạ, vạn giáo cộng tôn. Chỉ là ngàn năm trước bởi vì một sự kiện, gần như bị diệt. Nhưng địa vị còn đó, mặc dù mọi người không để ý, nhưng đại nghĩa vẫn còn, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, địa vị còn trên Tắc Hạ Học Cung.

Chỗ thứ ba, chỗ này không nói cũng được. Có lẽ hiện tại còn không tính là chỗ thứ ba.

Đại Yêu Yêu nói đến đây, con mắt nhìn quân kỳ.

Hứa Vô Chu như có điều suy nghĩ, nhìn thoáng qua quân kỳ, ngược lại nói với Đại Yêu Yêu:

- Nghe ý tứ của ngươi, ta chỉ có thể nhập Đạo Tông?

- Không! Là ngươi nhất định có thể vào Đạo Tông.

Đại Yêu Yêu nhìn Hứa Vô Chu nói.

- Hơn nữa ngươi vào Đạo Tông, coi như chém Thư Si, bọn hắn cũng chỉ có thể nhịn.

- Thật?

Hứa Vô Chu hỏi.

- Đương nhiên! Coi như người Triều Ca giết Thư Si, Tắc Hạ Học Cung cũng không nhất định nhịn. Nhưng Đạo Tông giết, nhất định sẽ nhịn. Hơn nữa Đạo Tông đặc thù. Không chỉ Tắc Hạ Học Cung, không ít thế lực cũng không nguyện ý tuỳ tiện đi trêu chọc Đạo Tông.

Đại Yêu Yêu nói.

Hứa Vô Chu nhìn về phía Vũ Phong nói:

- Nàng nói là thật?

Vũ Phong gật đầu:

- Nói như thế cũng không sai, nhưng tình huống của Đạo Tông có chút phức tạp. Ngươi đi vào, không nhất định sẽ là chuyện tốt.

Nghe ý tứ của Vũ Phong, tựa hồ mình thật có thể tuỳ tiện đi vào.

Cái này để Hứa Vô Chu tò mò hỏi:

- Vì sao các ngươi cảm thấy ta có thể vào Đạo Tông?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️