Tần Khuynh Mâu lặng lẽ ngồi ở đó, cầm một quyển sách xem, ánh mặt trời ngoài cửa sổ đúng lúc chiếu xuống gò má của nàng, có một vẻ đẹp tĩnh lặng lạ thường.
Nàng thỉnh thoảng lật trang sách, nhìn thấy chỗ nào thú vị, khóe miệng nàng sẽ hơi cong lên, nhìn thấy chỗ nào không rõ ràng khó hiểu, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại.
Cho dù đã quen thuộc với nàng, nhưng mỗi lần Hứa Vô Chu đều không nhịn được chìm đắm trong từng cái nhăn mày nhíu mày, từng tiếng cười của nàng. Nàng là một nữ tử đẹp tới mức khiến người ta nhớ thương.
- Ngươi có ngửi thấy mùi khét không?
Hứa Vô Chu hỏi Tần Khuynh Mâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây