Võ Ánh Tam Thiên Đạo

Chương 86: Lạc đồ

Chương Trước Chương Tiếp

Lão giả tóc trắng nghe được câu này, không khỏi mừng rỡ, muốn đi xuống Lâm An, nhưng quân kỳ rung động lần nữa, thiên địa run rẩy.

- Đại tu hành giả, không thể vào Vân Châu!

Lão giả tóc trắng nghe vậy, trầm mặc một hồi, sau đó phân phó nói:

- Quý Lâm, Lạc Đồ, các ngươi thay ta đi thu đệ tử.

- Vâng!

Trong Đạo Thư đi ra một thanh niên khuôn mặt trắng nõn, nho nhã thanh tú.

- Ta phải tránh một chút!

Nhìn Tắc Hạ Học Cung có người xuống, Vũ Phong biến sắc, nhanh chóng tránh né.

...

Tắc Hạ Học Cung có người xuống, muốn thu Tần gia Tần Khuynh Mâu làm đệ tử, tin tức này rung động toàn bộ Lâm An.

Tất cả mọi người cực kỳ hâm mộ Tần Khuynh Mâu, vừa rồi nhìn thấy Tắc Hạ Học Cung đại phát thần uy, ai còn không biết đây là một tồn tại vô thượng.

Tần Khuynh Mâu có thể trở thành đệ tử, đây là một bước lên trời.

Tần Lập, Lâm Tú Tĩnh cũng bị kinh động, nhanh chóng chạy đến Thạch gia.

Xuống là năm người, ngoại trừ Lạc Đồ và Quý Lâm, còn có ba đệ tử vừa rồi ngăn trở Huyết Lang, cũng là chất tử của Quý Lâm.

Lúc này tròng mắt của ba người đỏ hoe, nhưng có Quý Lâm áp chế, yên lặng đứng ở đó.

Quý Lâm nhìn đám người, ánh mắt rơi vào trên người Tần Khuynh Mâu, mang theo ngữ khí không dung hoài nghi nói:

- Chắc hẳn ngươi cũng nghe được, Tế Tửu sẽ thu ngươi làm đệ tử, cáo biệt cha mẹ một tiếng, theo chúng ta vào Đạo Thư.

Tần Khuynh Mâu nhìn về phía Tần Lập và Lâm Tú Tĩnh, đứng ở đó không có mở miệng.

- Cần vội vã như vậy sao?

Tần Lập cũng không phản đối Tần Khuynh Mâu gia nhập Tắc Hạ Học Cung, vừa rồi hắn cũng nhìn thấy đối phương cường đại. Chỉ là... quá gấp, hắn không nỡ nhanh như vậy phân biệt nữ nhi.

- Bao nhiêu người muốn vào Tắc Hạ Học Cung mà không được, các ngươi còn lề mà lề mề.

Quý Lâm nhíu mày, không nhịn được nói.

- Chúng ta không thể ở Vân Châu quá lâu, sẽ lập tức đi. Đơn giản thu thập một chút, nhanh đi thôi.

Lâm Tú Tĩnh cũng vì Tần Khuynh Mâu có thể vào Tắc Hạ Học Cung mà vui vẻ, nghĩ đến lập tức sẽ phân biệt, con mắt cũng đỏ lên, rất không nỡ:

- Đột nhiên chia tay nữ nhi, chúng ta thực không nỡ, có thể để nàng hoãn vài ngày được không.

- Chúng ta là tới thông tri ngươi, không phải tới để cho các ngươi cò kè mặc cả.

Quý Lâm trực tiếp ngắt lời.

Tần Khuynh Mâu ở một bên cau mày, nàng rất không thích loại cảm giác cao cao tại thượng này, đặc biệt là đối với phụ mẫu nàng như vậy.

- Tuy Tắc Hạ Học Cung rất tốt, cũng không đại biểu ta nhất định sẽ đáp ứng.

Tần Khuynh Mâu trả lời.

Lời này để Hứa Vô Chu cũng nhìn về phía Tần Khuynh Mâu. Trong lòng nhịn không được gật đầu, không hổ là vợ của mình, tốt.

Tần Lập, Lâm Tú Tĩnh đều khẽ giật mình, Quý Lâm cũng sửng sốt. Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, có người sẽ cự tuyệt Tắc Hạ Học Cung, hơn nữa là đệ tử của Tế Tửu.

Quý Lâm nhìn thoáng qua ba chất tử một chút, bọn hắn còn cần đạo ý của Tần Khuynh Mâu trị liệu, hơi không kiên nhẫn nói:

- Này không phải do ngươi...

- Được rồi!

Thanh niên nãy giờ không lên tiếng đánh gãy Quý Lâm nói, khuôn mặt tươi cười, cười lên nhìn rất đẹp, thậm chí mang theo một cỗ mị ý.

- Quý Lâm trưởng lão là vì lo lắng cháu mình quá mức, cháu của hắn bị lực lượng âm tà của Thiên Lang ăn mòn, thần hồn bị ảnh hưởng. Đạo ý của Tần sư muội ngươi, vừa vặn có thể khắc chế lực lượng này. Cho nên Quý Lâm trưởng lão mới cấp bách. Ta có thể hiểu được tâm tình của gia đình Tần sư muội, chỉ là... Vân Châu đặc thù, chúng ta xác thực không thể ở chỗ này lâu, mong các vị lý giải một chút.

Sắc mặt của Tần Lập, Lâm Tú Tĩnh hơi dịu, gật đầu nói:

- Vậy cũng phải cho chúng ta một chút thời gian.

- Đây là tự nhiên, trước hừng đông, chúng ta nhất định phải rời đi. Đây là cực hạn mà chúng ta có thể ở chỗ này, bằng không Tắc Hạ Học Cung cũng sẽ trêu chọc phiền toái không cần thiết.

Lạc Đồ nói.

Tần Lập gật đầu, nhưng không có nói gì. Ánh mắt nhìn về phía Hứa Vô Chu, chờ đợi Hứa Vô Chu đáp án. Mặc dù bọn hắn không kháng cự Tần Khuynh Mâu đi thánh địa vô thượng Tắc Hạ Học Cung, nhưng từ một ý nghĩa nào đó, Hứa Vô Chu càng có quyền lên tiếng hơn bọn hắn. Dù sao hiện tại Tần Khuynh Mâu là thê tử của Hứa Vô Chu.

Tựa hồ phát giác được Tần Lập nhìn về phía Hứa Vô Chu, thanh tú thanh niên Lạc Đồ cười nhìn Tần Khuynh Mâu, mở miệng nói:

- Tần sư muội một bài Thủy Điều Ca Đầu nhập đạo, ngày khác thành tựu phi phàm. Sự tình ngươi thành hôn ta cũng nghe nói, ta thấy hôn nhân như vậy coi như thôi, sư huynh giúp ngươi làm chủ.

Lạc Đồ mỉm cười, ánh mắt rơi vào trên người Tần Khuynh Mâu, cỗ thư khí kia rất lay động lòng người. Chỉ liếc mắt một cái, hắn liền thích.

Trước khi tìm đến Tần Khuynh Mâu, hắn cố ý hỏi thăm một chút, biết bài thơ Thủy Điều Ca Đầu kia.

Tài hoa như vậy, tuyệt sắc như vậy, khí chất như vậy mới có thể xứng với hắn.

Chỉ là có chút thiếu hụt. Nàng đã kết hôn. Bất quá không sao, hắn đã điều tra, nàng vẫn băng thanh ngọc khiết, đây không coi là thiếu hụt quá lớn.

Nghe hắn nói, để Hứa Vô Chu híp mắt nhìn về phía Lạc Đồ, gia hỏa này muốn hoành đao đoạt ái, còn muốn bức người ly hôn.

Cảm nhận của Tần Khuynh Mâu về Lạc Đồ thẳng tắp hạ xuống, mặc kệ mình và Hứa Vô Chu như thế nào, nàng cũng không thích có người như vậy.

- Tần gia chủ, ta thấy hôn sự này coi như thôi, cũng là vì tốt cho Tần sư muội.

Lạc Đồ nói.

Lúc này trong lòng Hứa Vô Chu dựng dục lửa giận, nhưng trên mặt không có biểu lộ ra:

- Tắc Hạ Học Cung, chính là làm việc như vậy?

Lạc Đồ nhìn Hứa Vô Chu nói:

- Ngươi không nên cảm thấy là ta chọc giận ngươi, ta chỉ trần thuật một sự kiện. Ta là người đọc sách, người đọc sách luôn nhận rõ ràng sự vật, nhận rõ ràng chính mình.

Câu nói này cũng chuyển cáo cho ngươi, thanh danh của ngươi ở Lâm An ta cũng đã nghe nói. Nghe nói gần đây có chỗ cải biến, nhưng dù vậy, vẫn chỉ là lớn mạnh một chút mà thôi, không có ý nghĩa gì.

Trái lại Tần sư muội, trở thành đệ tử của Tế Tửu, đó chính là nhân vật ở trên mây.

Ngươi cảm thấy nông phu trong ruộng bùn, xứng với Phượng Hoàng huyễn thải chói mắt sao?

Giai tầng!

Từ khi đọc sách đến nay, ta lĩnh ngộ sâu nhất chính là hai chữ này. Phật gia nói cái gì chúng sinh bình đẳng, sai!

Giai tầng mới là chính xác!

Giai tầng mới là tuyên cổ bất biến, duy trì giai tầng của mình, đây mới thực là thủ hộ trật tự của thế giới này, thế giới này mới có thể càng ngày càng tốt.

- Giai tầng?

Hứa Vô Chu cười hai tiếng.

- Không sai! Giai tầng chính là đạo! Từng tầng từng tầng xuống dưới, đều ở trong giai tầng của mình làm việc, riêng phần mình tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc, lễ nghi. Vậy thế giới chính là thế giới mỹ hảo, cũng là thế giới hài hòa.

Dân gian có môn đăng hộ đối, chính là ý tứ này.

Thời điểm Lạc Đồ nói những lời này, khuôn mặt rất thần thánh.

- Đó là ngươi cho rằng như vậy mà thôi.

Hứa Vô Chu nhìn Lạc Đồ nói.

- Nếu chúng ta không dựa theo yêu cầu của ngươi đi làm thì sao? Ngươi muốn như thế nào?

- Ngươi không phản kháng được. Nông phu cả người là bùn, sao có thể phản kháng Thần Linh cao cao tại thượng?

Lạc Đồ nói với Hứa Vô Chu.

Tần Lập ở một bên nghe vậy, lúc này cũng lạnh lùng nói:

- Vẫn cho rằng Tắc Hạ Học Cung là địa phương thần thánh, hôm nay xem ra, bất quá cũng chỉ như vậy. Sự tình bức người ly hôn hạ tiện như vậy cũng có thể làm ra được.

Lạc Đồ lại lắc đầu nói:

- Là ngươi bức người kết hôn, mà ta chỉ trợ giúp Tần sư muội trở về vị trí nàng nên có.

- Ta không đáp ứng!

Tần Lập khẽ nói, Tần Khuynh Mâu tự mình nói câu này, hắn sẽ xem xét. Thế nhưng một ngoại nhân có tư cách gì nói, Tần Khuynh Mâu và Hứa Vô Chu kết hợp, là hứa hẹn của hắn với nghĩa huynh.

Lạc Đồ cười cười, không thèm mở miệng.

Lúc này Quý Lâm lại nói:

- Tần gia chủ không nhìn rõ hiện thực sao, sự tình Tắc Hạ Học Cung và phía trên kia đáp ứng, ngươi cải biến được sao? Cần ta nói cho ngươi, cải biến sẽ có cái giá gì không?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️