- Đệ tử Tắc Hạ Học Cung nghe lệnh, diệt sát Huyết Lang!
Trong Đạo Thư truyền tới thanh âm, Đạo Thư bộc phát hào quang sáng chói. Cùng 36 chiếc chiến xa giao hòa, để chiến xa bộc phát ra uy thế vô biên.
36 chiếc chiến xa mượn uy lực của Đạo Thư, phong tỏa cả phiến thiên địa.
Lúc này vô số đệ tử của Tắc Hạ Học Cung cũng từ trong Đạo Thư nối đuôi nhau lao ra, đứng ở một phương, xuất thủ chém chết Huyết Lang.
Giữa thiên địa tràn ngập tiếng chém giết.
Đạo Thư quá cường đại, nó lấy uy thế vô thượng trấn áp thiên địa, lấy 36 chiếc chiến xa phong tỏa một phương.
Dù Huyết Lang hàng ngàn hàng vạn, cũng không xông phá được phong tỏa, vô số tử đệ Tắc Hạ Học Cung chém giết tới.
Trên chiến xa đứng từng vị cường giả. Những cường giả này không có xuất thủ, mà ngắm nhìn bốn phía. Có đệ tử xuất hiện nguy hiểm, bọn hắn sẽ xuất thủ tương trợ.
Tắc Hạ Học Cung dùng cái này thí luyện đệ tử!
- Bất Tử Thiên Lang, thúc thủ chịu trói.
Trong Đạo Thư, thanh âm kia vang lên lần nữa.
- Ha ha ha! Lão thất phu kia cũng không thể để cho ta thúc thủ chịu trói, chỉ bằng các ngươi cũng muốn để ta thúc thủ chịu trói?
Bất Tử Thiên Lang phách lối cười to, thân thể gạt ra một nửa, thân thể khổng lồ như dãy núi, toàn thân huyết sắc, có cảm giác áp bách mạnh mẽ.
Bất Tử Thiên Lang lao ra, một cỗ lực lượng mênh mông phun trào, như bài sơn đảo hải phóng tới hư không phong tỏa nó.
Ầm ầm...
Lúc này 36 chiếc chiến xa cũng điên cuồng run rẩy, ẩn ẩn duy trì không nổi.
- Định!
Trong Đạo Thư bay ra một chữ, chữ này là do vô số đạo văn tạo thành, mang theo vĩ lực lớn lao, định trụ cổ xa muốn bị lật tung.
- Nghĩ như vậy là được sao?
Bất Tử Thiên Lang mở miệng táp về phía một chiếc chiến xa.
Giờ khắc này, thiên địa như cũng bị hắn nuốt mất.
Nhưng ngay lúc này, một lão giả tóc trắng xoá xuất hiện, tay cầm Tắc Hạ Bút. Ở trong thiên địa viết xuống một chữ Cản.
Lập tức... một vách tường ngăn ở trước Bất Tử Thiên Lang, vách tường bị nó cắn, rắc rắc rung động, nhưng thế tới của nó đã bị ngăn trở.
Bất Tử Thiên Lang nhìn lão giả, cười nhạo nói:
- Chỉ bằng ngươi cũng muốn cản ta? Ngươi quá yếu, đổi một người mạnh hơn tới.
Giờ phút này Bất Tử Thiên Lang cực kỳ phách lối, đối mặt Đạo Thư, đối mặt thánh địa vô thượng Tắc Hạ Học Cung, vẫn dữ tợn hung tàn.
- Ngươi đánh giá mình quá cao, bằng ngươi còn không rung chuyển được một thánh địa!
Lão giả tay cầm Tắc Hạ Bút.
- Vì bảo đảm vạn vô nhất thất, Đạo Thư cũng vận dụng, hôm nay ngươi chỉ có một con đường để đi.
- Thật sao?
Bất Tử Thiên Lang cười ha ha, há miệng phun về phía huyết nguyệt.
Chỉ nháy mắt, trên trán Bất Tử Thiên Lang xuất hiện một vòng huyết nguyệt.
- Giờ phút này, ta là trăng!
Giờ khắc này, thân thể của Bất Tử Thiên Lang lại hóa thành một vòng huyết nguyệt, ánh sáng của huyết nguyệt tăng vọt, huyết khí cuồn cuộn.
- Ngao!
Ngàn vạn Huyết Lang vừa rồi từ trong miệng hắn xông ra, giờ khắc này đều cúi người quỳ gối, bắt đầu bái nguyệt.
- Thân ta là nguyệt, thiên địa há có thể ngăn nhật nguyệt!
Bất Tử Thiên Lang nói, phong tỏa ầm ầm rung động, tựa hồ sắp vỡ nát.
Giờ khắc này, cường giả trên chiến xa biến sắc, lực lượng bộc phát mạnh hơn.
- Ngụy nguyệt không thể xưng là nguyệt!
Lão giả tóc trắng quát to, Đạo Thư nở rộ quang mang, vững chắc tứ phương.
- Nguyệt nào có danh xưng ngụy nguyệt, thân ta hóa nguyệt đã là nguyệt. Nguyệt Sắc Lạc Thiên Địa!
Bất Tử Thiên Lang rống to, ngàn vạn Huyết Lang quỳ lạy. Giờ khắc này, toàn thân hắn phát ra quang mang, tựa như ánh trăng chiếu rọi xuống.
Chỉ là đây không phải ánh trăng ngân bạch, mà là ánh trăng huyết sắc.
Ánh trăng chiếu xạ, muốn bao phủ thiên địa.
Lão giả tóc trắng thấy cảnh này không khỏi biến sắc, nhìn Đạo Thư hô lớn:
- Giúp ta!
Trong Đạo Thư, vô số văn tự bay ra, hội tụ ở trên Tắc Hạ Bút.
Lão giả nhanh chóng đặt bút viết, mỗi một lần phác hoạ, hắn liền già nua một phần.
- Cản!
Viết xong một chữ cản, làn da hắn giống như vỏ cây, nhưng ánh trăng trút xuống đều bị chặn lại.
- Bất Tử Thiên Lang! Ngươi rất mạnh mẽ, năm đó nếu không phải tông chủ Đạo Tông kinh diễm đương thời, trấn áp ngươi làm tọa kỵ, thì không biết bao nhiêu thiên kiêu của Nhân tộc ta sẽ chết ở trong tay ngươi.
Đạo Tông tông chủ trạch tâm nhân hậu, tuy biết ngươi tàn bạo, nhưng ngươi làm tọa kỵ cho hắn nhiều năm, không đành lòng diệt sát ngươi, cho nên trục xuất ngươi vào hư không. Nhưng ngươi không nên trở về, Nhân tộc không cho phép Huyết Yêu như ngươi xuất hiện.
- Ha ha ha! Lão thất phu kia trấn áp ta, ta tài nghệ không bằng người, không lời nào để nói. Nhưng Tắc Hạ Học Cung các ngươi tính là thứ gì, một đám ngụy quân tử mà thôi, cũng muốn ta cúi đầu?
Bất Tử Thiên Lang cười to, thân thể càng giống như mặt trăng.
- Mãn Nguyệt Diệu Thương Khung, Quần Tinh Vô Quang!
Nhất thời, một đám Huyết Lang lại bái nguyệt, không ngừng gào thét, giữa thiên địa chỉ còn lại có tiếng sói tru.
- Ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng Đạo Thư ở đây. Vô dụng, hôm nay ngươi nhất định sẽ bị trấn áp!
Mặc dù lão giả tóc trắng càng ngày càng già nua, nhưng bút trong tay lại càng phát ra khí thế nghiêm nghị.
Thấy đại chiêu của mình bị ngăn trở, đột nhiên Bất Tử Thiên Lang nở nụ cười:
- Thật sao?
Bất Tử Thiên Lang nói xong, trăng tròn đột nhiên không trọn vẹn một góc, một góc này trực tiếp kích xạ về phía một cỗ chiến xa.
Một góc nhỏ này, mang theo lực lượng mênh mông khó lường, trùng kích đến một vị trí.
Đám cường giả trên chiến xa này biến sắc, bọn hắn bộc phát ra lực lượng mạnh nhất ngăn cản.
Nhưng nguồn lực lượng này quá cường đại, dù bọn hắn mượn lực lượng của chiến xa và Đạo Thư ngăn cản hơn phân nửa, cũng bị hất người lật ngựa đổ, phong tỏa bị mở ra một lỗ hổng.
Mà lúc này, lực lượng huyết nguyệt hóa thành ba con Huyết Lang, bay thẳng về phía lỗ hổng kia.
- Không tốt! Ngăn ba con Huyết Lang này lại, hắn muốn vứt bỏ bản tôn bỏ chạy!
Lời này làm cho tất cả mọi người lạnh lẽo. Tắc Hạ Học Cung vận dụng Đạo Thư, hôm nay cũng không thể hoàn toàn trấn áp Huyết Lang, vậy Tắc Hạ Học Cung sẽ trở thành một chuyện cười.
Hơn nữa tuyệt đối không thể bỏ mặc Bất Tử Thiên Lang ở bên ngoài, Bất Tử Thiên Lang cũng có tác dụng lớn với Tắc Hạ Học Cung.
Mắt thấy ba con Huyết Lang sắp lao ra, Bất Tử Thiên Lang cười ha ha:
- Tự do thật tốt!
Chỉ là hắn còn chưa hoàn toàn bỏ chạy, thì có ba đệ tử từ trên một cỗ chiến xa lao ra. Trực tiếp đập vào trên ba con Huyết Lang, ba con Huyết Lang bị nện nát.
- Ngươi không tự do được!
Trên chiến xa, một thanh âm vang lên.
- Quý trưởng lão!
Rất nhiều người của Tắc Hạ Học Cung mừng rỡ, nội tâm lộ ra vẻ kính nể, Quý trưởng lão lại ném ra ba chất tử của hắn đến ngăn trở Huyết Lang.
Huyết Lang mang theo lực lượng ngang ngược âm tà, nguồn lực lượng này cũng chui vào trong thân thể ba đệ tử kia, này sẽ là một phiền toái.
Lúc này con mắt của ba đệ tử kia biến thành màu đỏ hồng.
Bất Tử Thiên Lang thấy Huyết Lang không bỏ chạy được, ngược lại bị diệt. Hắn dữ tợn gầm rú, huyết nguyệt không trọn vẹn kia lại khôi phục trăng tròn.
- Bất quá chỉ là liều chết mà thôi!
Bất Tử Thiên Lang triệt để cuồng bạo.
Lão giả tóc trắng ngăn cản hắn, càng có vẻ già nua.
Rất nhiều người của Tắc Hạ Học Cung nhìn thấy một màn này, đều lo lắng sợ hãi, tiếp tục trấn áp Bất Tử Thiên Lang như vậy, Tế Tửu cũng sẽ bỏ mình.