Đám người Đại Yêu Yêu riêng phần mình thu được Nguyên Huyết, thấy tất cả Nguyên Huyết rời đi, Nguyên Huyết trong tay bọn họ cũng chui vào trong cơ thể.
Thạch Mị có hiệu quả rõ ràng nhất, Nguyên Huyết nhập thể, khí tức của nàng tăng vọt, chớp mắt đạt tới Hậu Thiên cảnh. Hơn nữa liên tục đột phá, đạt đến Hậu Thiên ngũ trọng mới dừng lại.
Vũ Phong cho Nguyên Huyết nhập thể, khí huyết trên người hắn bốc cháy, cực kỳ nóng bỏng, thế nhưng cách Xích Nhật Đương Không còn kém một đường, có thể đoán trước, chỉ cần cho hắn thời gian hoàn toàn hấp thu Nguyên Huyết, đạt tới Xích Nhật Đương Không là không có vấn đề gì cả.
Về phần Đại Yêu Yêu, Nguyên Huyết nhập thể, thiên địa dị tượng xuất hiện, một vòng mặt trời treo cao ở trên đỉnh đầu, hiện ra cảnh tượng Xích Nhật Đương Không.
Nhìn biến hóa của bọn hắn, tâm thần của Hứa Vô Chu dung nhập vào trong Nguyên Huyết, một giọt Nguyên Huyết ở dưới khống chế của hắn, dung nhập vào trong thân thể.
Hứa Vô Chu cảm thấy một dòng nước ấm chảy xuôi đến các nơi, hắn không có dị tượng gì, chẳng qua khí huyết của hắn vốn nóng bỏng, giờ khắc này nhiệt độ lại giảm một chút.
- Dương cực sinh Âm!
Hứa Vô Chu có Âm Dương Y Quyết, tự nhiên minh bạch đây là tình huống như thế nào. Cái này để hắn mừng rỡ, trong dương sinh âm, có thể hình thành tuần hoàn, không cần mình điều giải Âm Dương, khí huyết sẽ tự chủ điều giải, chân chính làm đến âm dương hòa hài, bách bệnh bất xâm.
Đương nhiên, hắn cách một bước này còn kém xa lắm, nhưng huyết khí có Âm Dương, vài bệnh nhẹ độc nhẹ là không cần nhìn.
- Quả nhiên là chí bảo!
Trong lòng Hứa Vô Chu cảm thán.
- Ngươi có thay đổi gì không?
Đại Yêu Yêu mị nhãn như tơ, mềm mại vũ mị hỏi.
- Ngươi đoán!
Hứa Vô Chu cười ha ha, cũng không nói cho Đại Yêu Yêu.
Trong lòng Đại Yêu Yêu âm thầm quyết tâm, nàng chỉ thiếu chút nữa là có thể Xích Nhật Đương Không. Mượn Nguyên Huyết một lần là xong, vậy Hứa Vô Chu thì sao? Bản thân hắn chính là cấp độ này, dùng Nguyên Huyết sẽ biến hóa như thế nào?
Đại Yêu Yêu rất ngạc nhiên, bởi vì lúc trước chưa từng có ghi chép như vậy. Nếu lại lột xác, vậy sẽ cực kỳ kinh khủng. Nhưng hết lần này tới lần khác, gia hỏa này không nói cho nàng. Để nội tâm của nàng hiếu kỳ!
- Dám đùa ta, về sau ta sẽ dạy ngươi làm người.
Trong lòng Đại Yêu Yêu hạ quyết tâm, trên mặt lại cười như hoa, hà hơi như lan tiếp tục nói.
- Không nói ta cũng đoán được, chỉ là muốn xác nhận một chút mà thôi.
- Phía trước là huyết hải!
Nguyên Huyết bỏ chạy, huyết vân tản ra, đám người Hứa Vô Chu thấy được cảnh tượng trước mắt.
Đó là một hải dương màu đỏ, mùi máu tươi gay mũi truyền đến, vô cùng mênh mông, từng đợt từng đợt sóng máu quay cuồng, có bọt khí khổng lồ không ngừng xuất hiện, lốp bốp như đun sôi.
Trên huyết hải, trôi dạt rất nhiều bạch cốt tay cụt, nhìn thấy mà giật mình, một cảnh tượng Địa Ngục chân chính hiện ra.
Đặc biệt là trên huyết hải có từng đoá u hỏa màu xanh lá đang tung bay, như từng con U Linh Quỷ Hỏa.
- Nơi đó có người!
Thạch Mị chỉ vào xa xa nói.
Đám người Hứa Vô Chu nhìn sang, chỉ thấy bên cạnh huyết hải, có người một tay chỉ vào huyết nguyệt trên trời, một tay chỉ vào huyết hải dưới chân.
- Đạo Tông tông chủ sáu ngàn năm trước!
Đại Yêu Yêu nhìn người này, triệt để không bình tĩnh.
- Đạo Tông tông chủ!
Lúc này Vũ Phong cũng kinh hãi.
Đạo Tông là cái gì? Mặc dù trong thiên hạ cổ giáo, tông môn san sát, nhưng thế nhân công nhận lãnh tụ đạo môn không phải các thánh địa vô thượng, mà là Đạo Tông. Đạo Tông địa vị cao cả, còn trên thánh địa vô thượng.
Nếu không phải mấy trăm năm trước phát sinh một đại sự, Đạo Tông suýt nữa bị diệt, đến bây giờ Đạo Tông còn là lãnh tụ của đạo môn, sẽ không chỉ là danh nghĩa.
Đạo Tông tông chủ sáu ngàn năm trước, đây tuyệt đối là nhân vật quyền thế lớn nhất thiên hạ, có lẽ chỉ có chủ nhân của Triều Ca mới có thể so sánh.
Hơn nữa trọng yếu nhất là, mỗi một đời Đạo Tông tông chủ, đều là tồn tại trấn áp một thời đại, là cường giả tuyệt đối, vô địch đương đại.
Một người như vậy, lại cũng ở nơi đây. Chẳng lẽ là sau khi chết, trầm luân tới Địa Ngục?
- Nghe đồn vị Đạo Tông tông chủ này tuyệt thế vô song, năm đó có hai cự yêu đánh lén hắn, hắn một tay chỉ một cái, Bất Tử Thiên Lang bị trấn áp ở dưới Minh Nguyệt, Hoàng Kim Thiềm Thừ bị trấn áp ở Địa Ngục, chẳng lẽ nói truyền thuyết này là thật?
Vũ Phong lẩm bẩm.
Hứa Vô Chu đi tới trước, ánh mắt lại theo dõi chiếc nhẫn trên ngón tay của hắn, chiếc nhẫn kia không lớn, thế nhưng phía trên lại lưu chuyển kỳ vận.
- Thất Thải Lưu Ly Thiết!
Hứa Vô Chu nhận ra đây là vật gì, một loại kim loại cực kỳ trân quý, giá trị vô tận!
Đồ tốt, Luân Hồi Bát thôn phệ, nhất định có thể phun ra rất nhiều chất lỏng.
- Chỉ là đáng tiếc, những thi thể này đụng một cái sẽ hóa thành tro bụi.
Hứa Vô Chu thở dài, đưa tay đụng vào hắn, nghĩ thầm tiễn hắn một đoạn.
Nhưng lúc này tay của hắn lại đụng phải thi thể, thi thể trước mặt không có hóa thành tro bụi.
Hứa Vô Chu sững sờ, nhưng lại vui mừng quá đỗi.
Bộ thi thể này lại không có bị phong hoá.
Hứa Vô Chu làm sao quản nhiều như vậy, đưa tay muốn lấy chiếc nhẫn kia đi. Chiếc nhẫn này giá trị bao nhiêu tiền a.
- Hứa Vô Chu, đừng động!
Đại Yêu Yêu thấy cảnh này lại biến sắc, muốn ngăn cản, nhưng Hứa Vô Chu đã tháo chiếc nhẫn xuống, ngay cả cánh tay thi thể cũng bị hắn kéo xuống, không còn chỉ vào minh nguyệt.
Trong nháy mắt, thiên địa đại biến, huyết nguyệt trên đỉnh đầu đỏ tươi như muốn rỉ máu.
Một con Thiên Lang đen kịt từ từ xuất hiện ở trong huyết nguyệt, gào thét muốn giãy dụa lao ra.
- Ai! Hắn quả nhiên là cường giả mạnh mẽ, sau khi chết còn có thể lấy dư uy trấn áp Bất Tử Thiên Lang. Ngươi khẽ động, phá hủy uy thế trấn áp Bất Tử Thiên Lang của hắn.
Đại Yêu Yêu nói.
Hứa Vô Chu biến sắc, nhìn về phía huyết nguyệt, Bất Tử Thiên Lang còn không ngừng gào thét. Nhìn như lập tức sẽ lao ra, nhưng tựa hồ còn kém một tia.
Tâm của mọi người kéo căng, sợ Bất Tử Thiên Lang lao xuống, nhưng may mắn là, chỉ nhìn thấy nó gầm gừ, chờ hồi lâu, lại không thấy Bất Tử Thiên Lang lao xuống.
Mọi người có chút an tâm, nhưng lúc này không ai dám lại đi động bộ thi thể kia.
- Huyết hải vô biên, con đường phía trước chỉ còn lại huyết hải này. Chúng ta không cách nào tiếp tục đi nữa.
Vũ Phong nhìn về phía trước cảm thán nói.
- Nơi này đến cùng là địa phương nào. Ngay cả Đạo Tông tông chủ cũng đứng ở bên bờ huyết hải, chẳng lẽ hắn cũng không thể vượt qua sao?
Nhìn huyết hải mênh mông phía trước, mọi người trầm mặc. Bọn hắn tin tưởng, bên kia huyết hải khẳng định có bí mật.
Chỉ là không ai dám tiếp tục đi tới. Huyết hải bao la, thực lực của bọn hắn căn bản đi không được bao xa.
Gió tanh vẫn thổi mạnh, mọi người đứng ở đó dò xét bốn phía, nội tâm đều không bình tĩnh.
Đại Yêu Yêu và Vũ Phong đánh giá Đạo Tông tông chủ, bọn hắn rất muốn lấy đi bộ thi thể này. Đây tuyệt đối là một bộ Thánh Thi.
Chỉ là nhìn thấy Thiên Lang gào thét trong huyết nguyệt, thì không người nào dám động. Vạn nhất... Hoàng Kim Thiềm Thừ bị trấn áp ở dưới, vậy bọn hắn chỉ có thể biến thành huyết thực.
- Đầu óc ta bắt đầu hỗn loạn, thời gian liên thông U Minh sắp đến.
Thạch Mị đứng ở một bên mở miệng nói.
Ba người khẽ giật mình, đều nhìn về Thạch Mị, thấy sắc mặt nàng trắng bệch, mí mắt híp lại, lúc này mọi người mới nhớ, Thạch Mị liên thông U Minh là có thời gian hạn chế.
Chờ chỉ chốc lát, ấn ký trên trán Thạch Mị xuất hiện lần nữa, đám người cảm thấy đầu óc quay cuồng, thời điểm mở mắt, phát hiện bọn hắn đang ở trong tiểu viện.
Chỉ là...
Ngẩng đầu nhìn mặt trăng trên đầu, bọn hắn phát hiện minh nguyệt vốn trong sáng, tựa hồ nhiều một tia huyết sắc.