Võ Ánh Tam Thiên Đạo

Chương 76: Tinh hải tông chủ

Chương Trước Chương Tiếp

Đoàn người dọc theo con đường đi rất xa, thế nhưng trên đường không có đụng phải cái gì. Ngoại trừ tiếng hít thở của bọn họ, bốn phía an tĩnh đến để cho người ta kiềm chế.

Mà theo bọn hắn càng lúc càng thâm nhập, ánh mắt càng ảm đạm, vốn còn có thể thấy rõ vài mét. Càng về sau, ngay cả vài mét cũng không nhìn thấy.

- Các ngươi nhìn, đó là cái gì?

Cẩn thận từng li từng tí đi một đoạn, đột nhiên Vũ Phong chỉ vào một nơi hô to.

Mọi người nhìn sang, chỉ thấy ở trên đại đạo đứng một bộ thi thể, thi thể sinh động như thật, nếu không phải không có âm thanh, bọn hắn sẽ cảm thấy đối phương là người sống.

- Người của Tinh Hải Tông.

Đại Yêu Yêu đánh giá bộ thi thể này, đột nhiên cau mày nói.

- Tinh Hải Tông gì?

Vũ Phong hỏi.

Đại Yêu Yêu nói:

- Trên quần áo của hắn thêu một tinh hải. Ta xem qua một quyển cổ tịch, nghe đồn ngàn năm trước người Tinh Hải Tông chính là ăn mặc như vậy, hơn nữa người này thêu màu vàng, hẳn là Tinh Hải tông chủ.

- Tinh Hải tông chủ mạnh không?

Vũ Phong hỏi.

- Ngàn năm trước, Tinh Hải Tông còn không gọi Tinh Hải Tông, mà là Tinh Hải Bang, trong bang chỉ có một hai trăm thành viên. Nhưng Tinh Hải tông chủ hoành không xuất thế, lấy lực lượng một người mang theo Tinh Hải Bang khai cương khoách thổ, nắm giữ ngàn dặm cương vực, trở thành một đại tông phái chấp chưởng mấy vạn đệ tử. Hắn xuất thân ở Cát Châu, ẩn ẩn có xu thế rung chuyển chư hầu, ngươi nói mạnh hay không?

Nội tâm của Vũ Phong không bình tĩnh, Hứa Vô Chu và Thạch Mị không có khái niệm gì với Chư Hầu Vương. Nhưng hắn làm sao có thể không hiểu? Đây đều là chúa tể một phương, coi như thực lực bản thân không mạnh, cường giả dưới trướng cũng vô số. Hơn nữa muốn nắm giữ ngàn dặm cương vực, cái này liền cần lực lượng cường đại trấn áp, không đạt tới Bỉ Ngạn là tuyệt đối không thể.

Đặc biệt là ở thời đại sáng chói ngàn năm trước, có lẽ Bỉ Ngạn cũng không đủ.

- Hắn một người gầy dựng Tinh Hải Tông, trấn áp đến cổ giáo cũng không dám lên tiếng. Nhưng nghe đồn hắn đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, Tinh Hải Tông không có hắn, trong vòng một đêm liền bị diệt.

Đại Yêu Yêu nói.

Mặc dù Đại Yêu Yêu không có nói quá nhiều, nhưng Hứa Vô Chu có thể từ trong lời nói của nàng cảm giác được phong thái của vị bá chủ này:

- Vì sao hắn chết bất đắc kỳ tử, sao thi thể lại ở chỗ này.

- Nguyên nhân chết trên cổ tịch không có ghi chép, chỉ nói sơ lược. Thi thể cường giả ngàn năm trước xuất hiện ở đây, nơi này thật là U Minh Địa Ngục sao?

Đại Yêu Yêu lẩm bẩm nói.

Thời điểm mọi người trầm mặc, Thạch Mị lại mở miệng nói:

- Công tử, ngươi có phát hiện không, vị Tinh Hải tông chủ này, rất tương tự tiểu nam hài có nốt ruồi son chơi bùn ở đầu thôn trang. Ngươi nhìn cái trán của hắn cũng có một nốt ruồi son.

Mọi người nhìn sang, quả nhiên cảm giác hình dáng của Tinh Hải tông chủ và tiểu nam hài chơi bùn kia giống nhau như đúc, đặc thù cũng giống như đúc, chỉ lớn nhỏ khác nhau mà thôi.

Mọi người hít vào khí lạnh, không kìm lòng được tới gần một chút.

Cái này quá quỷ dị, thi thể của “tiểu quỷ trong thôn lại ở nơi này, cái này có liên hệ gì sao?

- Thi thể của cường giả như vậy cũng là chí bảo, quản ngươi có phải quỷ hay không.

Trong lòng Vũ Phong hung ác, bài trừ tâm tư sợ hãi, đưa tay nắm Tinh Hải tông chủ.

Chỉ là ngón tay của hắn vừa tiếp xúc đến thi thể, thi thể lập tức phong hoá, hóa thành tro bụi không có lưu lại cái gì.

- Trải qua ngàn năm, xem như “Thần cũng ngăn không được, chỉ có thể hóa thành tro bụi.

Đại Yêu Yêu cảm thán nói.

Vũ Phong có chút thất vọng, vừa định thu hồi nắm tay, trong hắc ám lại có cái gì xông tới, cắn lấy tay của hắn, tay của hắn lập tức bị cắn mất một miếng da.

Vũ Phong kêu thảm, vội vàng thu bàn tay về. Hắn muốn nhìn rõ ràng là cái gì cắn hắn, nhưng bốn phía tối om, căn bản không nhìn thấy cái gì.

- Xuy xuy xuy!

Từ trong bóng tối, truyền đến thanh âm nhấm nuốt da người.

- Nó đang ăn da ngươi.

Sắc mặt Thạch Mị tái nhợt.

- Trong hắc ám có đồ vật không sạch sẽ.

Lúc này bốn người lại có chút bất an, mà lúc này trong bóng đêm phát ra thanh âm xuy xuy rung động, có rất nhiều dị vật xuất hiện.

Nhưng hết lần này tới lần khác, bọn hắn lại không nhìn thấy.

- Không phải quỷ chứ? Bị quỷ cắn không có sao chứ?

Sắc mặt của Vũ Phong trắng bệch.

Thời điểm Vũ Phong nói chuyện, có đồ vật vô hình vô dáng lao ra, bay thẳng về phía Hứa Vô Chu và Đại Yêu Yêu.

Thân thể hai người kéo căng, dù không cách nào thấy rõ ràng thứ gì, nhưng lực lượng trong cơ thể bộc phát, trực tiếp đánh tới.

Một quyền mang theo khí huyết của Hứa Vô Chu đập tới, chỉ nghe xuy xuy, khói trắng bốc lên, thanh âm lạ biến mất không thấy gì nữa.

Đại Yêu Yêu thực lực cường đại, linh khí lao nhanh ra, nhưng khi tiếp xúc hắc ám lại biến mất không còn một mảnh.

- Hắc ám này có thể tan rã linh khí.

Đại Yêu Yêu biến sắc.

Thấy dị vật sắp nhào tới Đại Yêu Yêu, Hứa Vô Chu gấp giọng nói:

- Dùng khí huyết!

Đại Yêu Yêu kịp phản ứng, khí huyết từ trong lòng bàn tay oanh ra, ở trước mặt nàng cũng xuất hiện một làn khói trắng.

Lúc này Thạch Mị ở bên người Hứa Vô Chu cũng có dị vật nhào về phía nàng. Nàng lấy khí huyết đập tới, chỉ là mặc dù khí huyết đánh ra một sợi khói trắng, nhưng dị vật kia vẫn nhào về phía nàng.

- A!

Thạch Mị bị dọa đến thét lên.

Hứa Vô Chu bộc phát khí huyết, ôm lấy eo thon của Thạch Mị, một chưởng quét tới.

Chỉ bất quá đồ vật giấu ở trong hắc ám rất nhiều, sau khi đánh tán một đợt, lại có một đợt xông lại. Đặc biệt là Vũ Phong, rất nhiều đều phóng tới hắn.

- Mùi máu tươi?

Hứa Vô Chu nhìn vết thương của Vũ Phong, có chút minh bạch nguyên nhân.

- Vận chuyển lực lượng khí huyết bao lấy toàn thân.

Hứa Vô Chu hô.

Vũ Phong và Đại Yêu Yêu phản ứng rất nhanh, đều lấy khí huyết bao vây toàn thân, trên người bọn họ giống như thiêu đốt hỏa diễm. Rất hiển nhiên, hai người này đều đạt đến tình trạng khí huyết như lửa.

Hứa Vô Chu cũng dùng khí huyết bao phủ bản thân, đồng thời bảo vệ Thạch Mị.

- Xuy xuy xuy!

Những dị vật kia đánh tới, trực tiếp đụng vào trên khí huyết, từng luồng từng luồng khói trắng xuất hiện, phảng phất như bị nhen lửa.

Những vật kia không còn cách nào cận thân.

- Khí huyết như lửa, chư tà bất xâm. Chẳng lẽ... những vật này thật là quỷ?

Vũ Phong lẩm bẩm nhìn hắc ám. Mặc dù còn nghe được thanh âm xuy xuy, nhưng tựa hồ những vật kia sợ khí huyết của bọn hắn, không còn dám tới gần.

- Tiếp tục đi tới.

Sắc mặt của Đại Yêu Yêu cũng không dễ nhìn, linh khí ở nơi này sẽ bị tan rã, chiến lực của nàng lập tức giảm đến cực hạn, rất không có cảm giác an toàn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️