Võ Ánh Tam Thiên Đạo

Chương 75: Núi thây biển máu

Chương Trước Chương Tiếp

- Nếu tìm được hai địa phương sinh tử, vậy lấy sinh địa mở cửa? Trực tiếp đẩy ra?

Đại Yêu Yêu hỏi Hứa Vô Chu.

- Quản hắn có phải hay không, ta đi thử một chút.

Vũ Phong muốn xuất thủ.

- Chờ một chút!

Thấy Vũ Phong muốn xuất thủ, Hứa Vô Chu gấp giọng nói.

- Ừm?

Vũ Phong nói.

- Đừng lộn xộn, để ta suy nghĩ một chút.

Hứa Vô Chu nói.

- Suy nghĩ gì? Đã nhìn ra Sinh Tử chi địa, vậy còn có cái gì phải nghĩ. Huống chi coi như sai cũng không sao, xem như thử một chút.

Vũ Phong nói.

- Âm Dương Ngũ Hành luôn biến ảo, ngươi thử sai, sẽ phá hủy cân bằng ở thời khắc này. Có cơ hội tìm được Sinh Tử chi địa lần nữa hay không, sẽ rất khó nói.

Hứa Vô Chu nói.

- Có khả năng sai, sẽ không còn cơ hội nữa.

- Không có cơ hội cũng phải thử một chút, cũng không thể không thử chứ.

Vũ Phong nói.

Hứa Vô Chu không có phản ứng Vũ Phong, tiếp tục nhìn chằm chằm cửa đá. Càng xem càng xác định hoa văn trên cửa đá có hàm nghĩa đặc thù.

Theo lý thuyết, nếu phát hiện mánh khóe, lấy sinh địa nếm thử là không sai.

- Ta thử một chút!

Hứa Vô Chu mở miệng nói.

Đại Yêu Yêu và Vũ Phong gật đầu, chỉ thấy Hứa Vô Chu đưa tay nhấn tới vị trí Tử Nhân Thụ, trên tay phun trào huyết khí.

- Ngươi đi vào tử địa, cái này... như vậy khả năng sai càng lớn.

Vũ Phong cau mày nói.

- Nếu là nơi khác, chọn sinh địa khẳng định không sai. Nhưng một không gian vốn là tử địa, hơn nữa cửa đá có thể tan rã linh khí, khí huyết thuộc về dương hỏa, Sinh Tử Thụ thuộc mộc. Cho nên chân chính mở ra cửa đá có thể là tử địa.

Hứa Vô Chu nói.

- Có thể? Ngươi cũng không xác định?

Vũ Phong hỏi.

- Thử một chút đi!

Hứa Vô Chu nói.

- Móa!

Vũ Phong muốn chửi mẹ, mình nói thử một chút bị ngươi gạt bỏ, hiện tại ngươi lại nói thử một chút.

- Ta cảm thấy sinh địa đáng tin cậy hơn.

Vũ Phong cảm thấy, mở cửa cầu sinh, sinh mới là chính đồ.

Lúc này tay của Hứa Vô Chu đã đặt ở trên cửa đá, khí huyết phun lên bàn tay, bỗng nhiên dùng sức đẩy cửa đá qua.

Khí huyết xông vào trong cửa đá, mang theo lực lượng kinh khủng không ngừng trùng kích, đồ án Tử Nhân Thụ giống như thiêu đốt lên, ở trên cửa đá có ánh lửa thoáng hiện.

Thế nhưng cửa đá vẫn không nhúc nhích tí nào.

- Chọn sai địa phương sẽ không có nguy hiểm gì chứ.

thân thể Vũ Phong kéo căng, tùy thời lui lại.

Hứa Vô Chu thấy cửa đá vẫn bất động, lần nữa bộc phát khí huyết, tám mạch lao ra, hai cánh tay của hắn giống như thiêu đốt, khí huyết cuồn cuộn.

Mà giờ khắc này, một cỗ sát cơ bạo phát ra, tất cả mọi người cảm giác thiên địa đột nhiên lạnh buốt.

- Lui! Quả nhiên tử địa không thể đụng vào, ngươi tìm nhầm.

Sắc mặt Vũ Phong đại biến.

Mặc dù Hứa Vô Chu cảm nhận được sát cơ, nhưng hắn lại bộc phát ra khí huyết càng mạnh mẽ, cũng không có vì vậy mà rút đi.

Tử Nhân Thụ cũng thiêu đốt kinh khủng hơn, trong nháy mắt đó, Hứa Vô Chu cảm giác có khí huyết cuồn cuộn từ trong cây tuôn ra, sau đó theo khí huyết của hắn, cùng một chỗ trùng kích cửa đá.

Cỗ khí huyết này hùng hậu hơn của Hứa Vô Chu gấp trăm lần, có nó tham dự, cửa đá xuy xuy rung động, sau đó một cái khe xuất hiện.

Sau khi khe hở này xuất hiện, Tử Nhân Thụ thiêu đốt càng khủng bố, khí huyết mạnh mẽ từ trong đó lao ra, giao hòa với bàn tay của Hứa Vô Chu, trùng kích cửa đá, khe hở càng lúc càng lớn.

- Thật có thể, hắn không có chọn sai?

Vũ Phong ngơ ngác nhìn một màn này, trong lòng càng kính nể, gia hỏa này hiểu Âm Dương Ngũ Hành rất thấu triệt.

Đại Yêu Yêu nhìn Hứa Vô Chu, nghĩ đến y thuật của hắn, nàng lại coi trọng thêm mấy phần.

- Chẳng lẽ y thuật của gia hỏa này, đã đạt tới tình trạng như vậy?

Nhưng Đại Yêu Yêu lại cảm thấy không có khả năng, hắn mới bao lớn, làm sao có thể đạt tới tình trạng như vậy. Chỉ là... có thể ở trên vách đá nhìn ra Âm Dương, lại có thể kết hợp hoàn cảnh xung quanh làm ra lựa chọn chính xác, đây không phải người bình thường có thể làm được.

Nàng sở học uyên bác, hiểu rõ Âm Dương Ngũ Hành cũng không yếu, nhưng so sánh với Hứa Vô Chu lại cảm giác giống như hài nhi.

Thời điểm Đại Yêu Yêu nghĩ đến những thứ này, cửa đá triệt để mở ra.

Cửa đá vừa mở ra, thiên địa liền biến sắc.

Một làn gió âm trầm trực tiếp từ trong cửa đá thổi ra, lạnh buốt thấu xương, mọi người cảm giác rét lạnh như đến Địa Ngục.

Âm phong trận trận, thổi đến ong ong tác hưởng, ở trong không gian an tĩnh này, giống như là quỷ gào vậy.

Khi cửa đá mở, đám người Hứa Vô Chu từ trên thềm đá nhìn xuống dưới, thế ngoại đào nguyên lúc trước không còn thấy nữa.

Nhìn thấy hết thảy đều trở về chân thực, khắp nơi đẫm máu, sông dài cuồn cuộn chính là huyết dịch màu đỏ tươi gay mũi.

Chân cụt tay đứt, con mắt đầu lâu, trái tim lá lách... Trải rộng khắp không gian này.

Đây chính là một thế giới núi thây biển máu.

Từng cây đại thụ do bạch cốt hình thành, treo đầy lá cây bằng da người, hình ảnh kia chính là Địa Ngục, huyết tinh… Giờ khắc này đánh vào thị giác, để mọi người vốn đã bình tĩnh, trong lòng lại toát ra hàn ý.

Gió nhẹ chầm chậm, lúc này cũng không phải mát mẻ, mà là từng luồng tinh phong hôi thối.

Toàn bộ thế giới biến dạng, đập vào mắt chỉ còn lại huyết tinh.

Sắc trời dần dần ảm đạm, không còn tươi đẹp như vừa rồi, giống như Quỷ Ngục, chỉ có quỷ quang màu xanh lá ảm đạm.

Bốn người cố gắng áp chế rung động, ánh mắt đều nhìn về phía cửa đá. Hết thảy đều do cửa đá mở ra tạo thành.

- Đi vào không?

Vũ Phong run run nói, chân duỗi ra, lại lui về.

Đối mặt những thứ không biết, sẽ làm cho người cảm thấy kinh khủng. Giờ khắc này, Hứa Vô Chu và Đại Yêu Yêu đều trầm mặc. Ai cũng không biết sau lưng cửa đá có cái gì, mặc dù bọn hắn không phải người nhát gan, nhưng không muốn vô duyên vô cớ lâm vào trong nguy hiểm.

- Ta đi!

Người thứ nhất mở miệng lại là Thạch Mị, nàng nói.

- Ta muốn biết vì cái gì ta có thể thông U Minh.

- Đi thôi! Đi vào chung!

Hứa Vô Chu hít sâu một hơi, đã đến đây rồi, cũng không có lý do lui bước.

- Đi vào!

Đại Yêu Yêu mở miệng nói.

Vũ Phong cắn răng, dẫn đầu đi vào.

Đi vào cửa đá, Vũ Phong hét rầm lên:

- Các ngươi nhìn cửa đá kìa.

Đám người Hứa Vô Chu quay đầu nhìn về phía cửa đá, lúc này phát hiện cửa đá không còn là cửa đá, mà do từng bộ thi thể, hàng trăm hàng ngàn thi thể, như bị máy móc ép xuống, xếp ở cùng một chỗ tạo thành cửa đá.

Đại Yêu Yêu nhìn chằm chằm những thi thể kia, đột nhiên sắc mặt tái nhợt, dùng ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc, nói:

- Mỗi người đều là tồn tại vượt qua Bỉ Ngạn.

- Vượt qua Bỉ Ngạn?

Thạch Mị không rõ ý nghĩa, nhịn không được hỏi.

- Đó là cái gì?

- Người bình thường xưng hô loại tồn tại này là: Thần!

Không cần nói quá nhiều, chỉ như vậy đã có thể chứng minh hết thảy.

Thần!

Hàng trăm hàng ngàn thần bị đặt ở cùng một chỗ, chỉ làm thành thi môn. Có lẽ thật chỉ có Địa Ngục mới có thủ bút như vậy.

- Đi! Đi vào!

Giờ khắc này Đại Yêu Yêu lại càng kiên định ý nghĩ của mình, chủ động đi về phía trước.

Tiến vào bên trong, đoàn người Hứa Vô Chu cảm giác được khí tức sâm la, âm lãnh để bọn hắn nổi da gà.

Trọng yếu nhất là bên trong lờ mờ, ánh sáng le lói, chỉ có thể để bọn hắn nhìn thấy mấy mét xung quanh.

Tầm mắt mấy thước, chỉ có thể để bọn hắn nhìn thấy trước mặt là một đại đạo. Đám người cũng muốn điều tra bốn phía xem còn có cái gì không, nhưng lại không dám tách ra.

- Cái này... Chẳng lẽ là đường đi thông Địa Ngục?

Vũ Phong đi ở phía trước, đột nhiên mở miệng nói, trong lòng mọi người vừa kinh dị, vừa hiếu kỳ.

Nơi này đến cùng là địa phương nào.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️