Nhân Hoàng, Ma Hậu, Vũ Vương giờ đều nhìn thiếu niên trước mặt. Một Thần Hải Cảnh nho nhỏ, lại khiến một đám người địa vị cao nhất thiên hạ phí sức vì hắn. Cho dù là Cửu Si, tuy thế nhân đều biết, nhưng bọn họ chưa từng bởi vì Cửu Si náo ra động tĩnh gì. Tuy thiên phú bọn họ mạnh, nhưng dù sao vẫn còn trẻ tuổi, sao có thể để người như bọn họ tự mình kết cục. Chỉ có thiếu niên trước mắtnày, càng náo lớn, dẫn tới chủ thiên hạ đứng ra nhiều lần. Nhân Hoàng không vui, nói với Hứa Vô chu:
- Thiếu sư nhân gian nên có trách nhiệm và phong phạm của thiếu sư nhân gian, làm việc vì Triều Ca.
Ý của Nhân Hoàng thật rõ ràng, không cho phép Hứa Vô Chu gây chuyện gì ở Triều Ca nữa. Hứa Vô Chu nhìn Nhân Hoàng, nghĩ thầm ta từ trước đến nay đều luôn ẩn mình, vài lần gây động tĩnh không phải đều là nguyên nhân của ngươi sao. Trời đất chứng giám, Hứa Vô Chu tal àm người nhu thuận, thiện lương, ôn hòa, hiều hậu, an tĩnh. Nhân Hoàng đổ hết lỗi lên người ta, lòng ngươi không bất an sao. Quên đi, nể tình ngươi là Nhân Hoàng, nể mặt ngươi một lần, khó so đo với ngươi.
Ma Hậu nhìn bộ dáng Hứa Vô Chu bị nói xấu vẫn phải nhịn, nàng cũng nói:
- Thiếu sư nhân gian nên có trách nhiệm và phong phạm của thiếu sư nhân gian, Ma Đạo cũng như Nhân Tộc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây