- Chờ xem, Hứa Vô Chu sắp chịu tội rồi!
Có người nhìn thấy Hứa Vô Chu đi vào, âm trầm nói một câu. Bọn họ chờ mong Hứa Vô Chu trực tiếp bị vứt ra. Chân truyền Đạo Môn tiến vào thánh lâu Ma Đạo, tự tìm đường chết. Tính tình Thương Nguyệt Vương như vậy, sợ là nhìn thấy Hứa Vô Chu sẽ động thủ. Hứa Vô Chu đi vào thánh lâu, đập vào mắt là đình hoa giai liễu, khác với xanh vàng rực rỡ của Nhân Hoàng Cung, thánh lâu ngược lại là đình đài lầu các, non sông nước biếc, một vùng an tĩnh. Thánh lâu cũng không hoa lệ, nhưng trông sạch sẽ khang trang, mang phong cách cổ xưa, so với Nhân Hoàng Cung và Đạo Các, Hứa Vô Chu càng thích nơi này.
- Thánh lâu cũng không phải nơi Nhân Hoàng có thể ban thưởng, cút ra ngoài đi!
Hứa Vô Chu vừa tiến vào vài bước đã nghe Thương Nguyệt Vương rống giận, sau đó cảm giác một luồng lực lượng trấn áp hắn. Vẻ mặt Thương Nguyệt Vương lạnh lùng, nội tâm hưng phấn không thôi. Thời điểm ở khu không người, mình bị giới hạn, trở thành tù nhân của Hứa Vô Chu ở khu không người. Chuyện này vẫn luôn khiến hắn tức giận, đã sớm muốn hung hăng giáo huấn Hứa Vô Chu.
Thương Nguyệt Vương từng thấy Hứa Vô Chu cứu Ma Hậu và Huyền Nữ, hắn biết giết Hứa Vô Chu là không thể. Nhưng hung hăng đánh tên khốn này, đuổi hắn ra ngoài là không có vấn đề gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây