Võ Ánh Tam Thiên Đạo

Chương 70: Xích nhật đương không

Chương Trước Chương Tiếp

Sau đêm hôm đó, Lâm An Thành trở nên cực kỳ an tĩnh, ba nhà Tạ Mao Lý khiêm tốn không gì sánh được. Dù cho không ngừng bị Triệu Thân Tần Lập công thành chiếm đất cũng nhịn.

Thạch gia đưa tới 3000 lượng, Hứa Vô Chu đều cho Thạch Mị, để nàng dựa theo bản vẽ của mình bố trí.

Đương nhiên, một vạn lượng của Tần Lập cũng đưa tới. Đặc biệt là đưa qua hai người Quân Thiên Giáo để hắn giam, làm hắn càng tin tưởng phía sau Hứa Vô Chu có cường giả.

Cho nên Hứa Vô Chu hành động, hắn không tiếp tục hỏi đến. Dù cho Tần Khuynh Mâu đến ở Thạch trạch, hắn cũng không nói cái gì.

Chỉ hi vọng vị cường giả sau lưng Hứa Vô Chu kia, có thể sửa đổi những tính thối của hắn.

Nhoáng cái đã qua ba ngày, ba ngày này, Hứa Vô Chu đang điên cuồng tích lũy khí huyết. Cũng chính vì thế, chất lỏng trong bát đang điên cuồng tiêu hao.

Mấy ngày nay, tiêu hao mấy ngàn giọt chất lỏng màu đỏ, còn nhiều hơn đả thông bát mạch hao phí.

Bất quá ở dưới mức tiêu hao, hắn cảm giác khí huyết của mình đang không ngừng tăng lên. Lúc này khí huyết trong tám mạch như dòng sông cuộn trào mãnh liệt, không ngừng lao nhanh.

Lúc này Hứa Vô Chu ẩn ẩn cảm giác khí huyết lao nhanh như sí hỏa.

Hắn vẫn còn tích lũy, chất lỏng trong Luân Hồi Bát không để ý số lượng tiêu hao, nếu có người đi vào trong cơ thể Hứa Vô Chu, sẽ phát hiện kiếm ý cọ rửa cơ thể, từng sợi chui vào mỗi tế bào trong thân thể của hắn.

Không có người tu hành nào có thể giống như Hứa Vô Chu, một ngày hai mươi bốn giờ đều tích lũy khí huyết.

Đại Yêu Yêu và Vũ Phong thỉnh thoảng cũng tới Thạch trạch, nhìn thấy Hứa Vô Chu đều có vẻ nghi hoặc. Bởi vì mỗi ngày bọn hắn nhìn thấy Hứa Vô Chu đều không giống nhau.

Trước kia có thể cảm nhận được hắn khí huyết bàng bạc, nhưng mấy ngày nay càng ngày càng cảm thấy không đến khí huyết của hắn.

Hai người bọn họ đương nhiên sẽ không cho rằng khí huyết của Hứa Vô Chu suy yếu, mà tạo thành loại kết quả này đơn giản chỉ có hai tình huống. Một là Hứa Vô Chu khống chế khí huyết càng ngày càng cao, hai là khí huyết đang không ngừng chất biến, dung nhập bản thân, không còn tiết lộ, dẫn đến bọn hắn khó phát giác.

Hai người chỉ coi là loại thứ nhất, bởi vì Hứa Vô Chu là võ giả nhập đạo, khống chế khí huyết mạnh hoàn toàn có thể lý giải.

Ba ngày sau, khí huyết của Hứa Vô Chu hoàn toàn nội liễm. Đại Yêu Yêu và Vũ Phong nhìn hắn, cảm giác hắn giống như một người bình thường, căn bản không có khí tức võ giả.

Đến ngày thứ tư, Hứa Vô Chu cảm giác khí huyết ở trong bát mạch bôn tẩu như lửa, quả nhiên là nóng bỏng không gì sánh được, tà mị khó gần.

Hứa Vô Chu cảm giác, dạng khí huyết này mạnh hơn trước đó không chỉ một lần, trọng yếu nhất là phẩm chất cũng tới một bậc thang.

- Đây là khí huyết như lửa sao?

Hứa Vô Chu chưa từng gặp qua khí huyết như lửa, không thể xác định cấp độ là gì.

Bất quá thấy thân thể còn có thể gánh vác được chất lỏng màu đỏ dung nhập, hắn cũng không quan tâm, tiếp tục tích lũy khí huyết.

Mà lúc này, kiếm ý sâu trong linh hồn của Hứa Vô Chu càng phun trào cuồng bạo, không ngừng trùng kích rửa sạch mỗi một tấc da thịt.

Cho dù kiếm ý này đến từ sâu trong linh hồn, nhưng Hứa Vô Chu vẫn cảm giác thân thể như bị cắt đứt, đau nhức kịch liệt.

Nhưng hắn chịu đựng, vẫn không ngừng dung nhập khí huyết.

- Oanh!

Ở ban đêm ngày thứ tư!

Thân thể của Hứa Vô Chu chấn động, khí huyết ở trong tám mạch xông ra thân thể, lúc này khí huyết hóa thành hỏa diễm đốt cháy ở bên người Hứa Vô Chu.

Cả người Hứa Vô Chu như muốn nhóm lửa, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng cất cao, hắc ám bị xua tan không còn một mảnh.

Lúc này Hứa Vô Chu như một hỏa lò chí cương chí dương.

Lúc này, chất lỏng màu đỏ trong Luân Hồi Bát còn không ngừng dung nhập vào cơ thể hắn.

Oanh!

Lại một tiếng chấn động!

Thiên địa bị bóp méo, khí huyết như hỏa diễm cháy hừng hực, đột nhiên tụ tập lại với nhau.

Giờ phút này tám mạch hợp nhất, treo ở trên hư không, hóa thành một vòng tròn, biến thành một hình cầu hỏa sắc.

Khi hỏa cầu này xuất hiện, hắc ám bị xua tan, cả viện quang mang phóng đại, tựa như ban ngày.

Lá khô trong sân trực tiếp điểm đốt, cháy hừng hực lên.

Tần Khuynh Mâu và Thạch Mị bị kinh động, các nàng ra khỏi phòng, sững sờ nhìn hỏa cầu ở trên đầu Hứa Vô Chu.

- Xích Nhật Đương Không!

Tần Khuynh Mâu sững sờ nhìn một màn này, mặc dù nàng tiếp xúc ngoại giới ít, không biết ý nghĩa cụ thể của Xích Nhật Đương Không. Nhưng biết xuất hiện thiên địa dị tượng tuyệt đối là do khí huyết biến chất, là một loại cấp độ phi phàm ở trong võ giả.

- Thiên phú của hắn khủng bố như thế?

Tần Khuynh Mâu nhìn Hứa Vô Chu, từ đêm đại hôn bắt đầu, hắn lần lượt đổi mới nhận biết của mình.

Trước kia còn có chút hoài nghi thiên phú thực lực của Hứa Vô Chu, nhưng giờ phút này Tần Khuynh Mâu thừa nhận Hứa Vô Chu là một thiên tài.

Thạch Mị nhìn Hứa Vô Chu chăm chú, nàng cách rất xa, nhưng khí huyết kia mang theo nóng bỏng, phảng phất như muốn đốt cả nàng, để nàng nhịn không được lui lại.

- Thật mạnh!

Trên mặt Thạch Mị rung động, đồng thời lại mừng rỡ không thôi. Hứa Vô Chu càng mạnh, an toàn của nàng càng được bảo hộ.

Mặt trời treo cao chẳng qua chỉ một lát, rất nhanh liền chui vào trong thân thể của Hứa Vô Chu, khí tức nóng bỏng biến mất, Hứa Vô Chu ngồi xếp bằng ở chỗ đó, cả người bình thường không gì sánh được, thân hình đơn bạc nhìn rất suy yếu.

- Xích Nhật Đương Không rồi?

Hứa Vô Chu cũng thất thần, không nghĩ tới mình lại đạt tới Xích Nhật Đương Không. Cảm thụ được khí huyết trong cơ thể, trước đó cuộn trào lao nhanh, giờ khắc này lại nhẹ nhàng lưu động, phảng phất như muốn ngủ đông.

Nhẹ thở ra một hơi, Hứa Vô Chu cố nhịn thân thể đau rát. Không phải khí huyết thiêu đốt đau đớn, mà là kiếm ý điên cuồng cọ rửa, đau đớn giống như thiên đao vạn quả.

Thời điểm đột phá Xích Nhật Đương Không, Hứa Vô Chu cảm giác linh hồn run rẩy, kiếm ý như biển tuôn ra, ở một khắc đó Hứa Vô Chu cảm giác lực lượng linh hồn của hắn tiêu hao sạch sẽ, toàn bộ hóa thành kiếm ý đánh thẳng vào thân thể của mình.

- Võ ý là phương pháp luyện thể tốt nhất.

Hứa Vô Chu nhớ tới Đại Yêu Yêu nói, tâm hắn nghĩ nếu không có cỗ kiếm ý này hỗ trợ rèn luyện thân thể, khẳng định tích lũy không được khí huyết như vậy, thân thể căn bản gánh không nổi.

Thấy Hứa Vô Chu ngồi xếp bằng thật lâu, Tần Khuynh Mâu có chút bận tâm đi tới:

- Ngươi không sao chứ?

- Không có việc gì!

Mặc dù Hứa Vô Chu có chút hoa mắt váng đầu, nhưng còn có thể gánh vác được, nhìn Tần Khuynh Mâu cười cười.

Chất lỏng màu đỏ vẫn dung nhập trong cơ thể hắn, mà theo chất lỏng màu đỏ dung nhập, loại cảm giác đầu óc quay cuồng kia biến mất rất nhanh.

Hứa Vô Chu nghĩ đến công năng tẩm bổ thần hồn của chất lỏng màu đỏ, nghĩ thầm kiếm ý của mình không chỉ rèn luyện thân thể nha.

Chỉ là vì đi đến một bước này, tiêu hao vạn giọt chất lỏng. Tần Lập cho hắn vạn lượng đã tiêu hao hầu như không còn. Hứa Vô Chu nhịn không được đau lòng, một vạn lượng, hắn vốn cho rằng có thể tùy ý phung phí thật lâu. Khó trách Đại Yêu Yêu nói một bước này rất khó đạt tới.

Thạch Mị thấy Hứa Vô Chu và Tần Khuynh Mâu đứng chung một chỗ, nàng thức thời né tránh.

- Thật không có chuyện gì sao?

Tần Khuynh Mâu nhìn sắc mặt tái nhợt của Hứa Vô Chu, lại không cảm ứng được khí huyết, nhịn không được lo lắng hỏi.

Nhìn Tần Khuynh Mâu, cặp đùi thon dài, bờ mông tròn trịa vểnh lên, bộ ngực vun cao chống đỡ quần áo, bày ra đường cong hoàn mỹ mê người, ở dưới bóng đêm mang theo ánh trăng yếu ớt, có một cổ mị lực gợi cảm mà ưu nhã.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 34%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)