Hứa Vô Chu như có điều suy nghĩ, ngược lại hỏi một vấn đề khác:
- Tiên Thiên cảnh là mượn nhờ thiên địa linh khí đả thông thập nhị chính kinh, Tiên Thiên làm sao thu hoạch linh khí?
Đại Yêu Yêu nói chuyện có chút miệng khô, nàng dùng đầu lưỡi liếm môi một cái, động tác này dụ hoặc đến cực điểm, cũng không biết nàng là vô ý hay cố ý, thời điểm Hứa Vô Chu thất thần, lại nghe nàng nói:
- Đối với người khác mà nói cái này rất khó, nhưng đối với ngươi lại dễ dàng.
- Ừm?
Hứa Vô Chu không hiểu.
- Người bình thường tu đến Tiên Thiên cảnh, cần cảm ứng thiên địa linh khí, lấy khí huyết bản thân khóa chặt thiên địa linh khí dẫn dắt vào trong cơ thể, trùng kích thập nhị chính kinh.
Bởi vì linh khí có tác dụng suy yếu khí huyết, cho nên mỗi lần dẫn dắt thiên địa linh khí không nhiều, mở một chính kinh rất khó.
Nhưng ngươi không giống, ngươi lấy kiếm nhập đạo. Thời điểm nhập đạo, thiên địa linh khí tự chủ quán thâu vào trong cơ thể ngươi. Vào thời khắc ấy trong cơ thể ngươi đã gieo hạt giống linh khí, chỉ cần ngươi cảm ứng linh khí trong cơ thể mình, coi đây là căn cơ cộng hưởng với linh khí ở ngoại giới, lại lấy khí huyết dẫn dắt linh khí nhập thể.
Như vậy không chỉ giảm thời gian cảm ứng linh khí, dẫn dắt số lượng linh khí cũng tăng lên rất nhiều, tu hành làm ít công to.
Đại Yêu Yêu giải thích.
Hứa Vô Chu giật mình, hắn nghĩ tới một vấn đề rất nghiêm trọng, là hắn căn bản không có nhập đạo, Tịch Diệt Kiếm là trực tiếp lạc ấn ở trong linh hồn, trên thực tế trong cơ thể hắn không có gieo xuống đạo và hạt giống linh khí.
Đây chẳng phải nói hắn cũng chỉ có thể làm từng bước tu hành, đầu tiên cảm ứng linh khí, sau đó lấy huyết khí dẫn dắt linh khí tiến vào trong cơ thể.
- Được rồi, không cần quan tâm nhiều. Trước tích lũy huyết khí, tích lũy huyết khí đầy đủ, tối thiểu dẫn dắt số lượng linh khí cũng nhiều hơn.
Trong lòng Hứa Vô Chu thầm nhủ, đột nhiên nghĩ đến Luân Hồi Bát, nếu Luân Hồi Bát có thể phun ra chất lỏng linh khí thì tốt. Nhưng cho đến tận ngày nay, nó chỉ có chất lỏng huyết khí.
- Quyết định đi con đường nào?
Đại Yêu Yêu mỉm cười nhìn Hứa Vô Chu, kỳ thật nàng cũng có chút nghi hoặc, chẳng lẽ sau lưng Hứa Vô Chu thật không có người bố cục, cho nên hắn không hiểu rõ những tri thức tu hành này? Hay là nói, hắn giả vờ?
Đại Yêu Yêu không muốn truy đến cùng, quản hắn là ai, phù hợp ích lợi của mình là được.
- Uy, chúng ta hợp tác đi.
Đại Yêu Yêu nhìn Hứa Vô Chu nói.
- Vân Châu là một nơi tốt.
Vũ Phong nghe Đại Yêu Yêu nói, nhìn nhìn Đại Yêu Yêu, nhịn không được lui về sau một bước. Nghĩ thầm Ma Nữ chính là Ma Nữ, gan to bằng trời, ngay cả Lâm An cũng dám đụng. Mình chỉ là tới đây chơi, không thể dính cùng bọn hắn.
- Tốt!
Hứa Vô Chu cười nói, ánh mắt dò xét thân thể mềm mại dụ hoặc của Đại Yêu Yêu.
- Thế nhưng ta nhớ không lầm, chúng ta có đổ ước. Trong mười ngày ta đạt tới Hậu Thiên cửu trọng, ta muốn cái gì ngươi cũng đáp ứng.
Lúc này Vũ Phong lại lui hai bước, trên mặt đồng tình nhìn thoáng qua Hứa Vô Chu, trên đời này bao nhiêu người bị Ma Nữ này chơi đến thần hồn điên đảo, ngươi lại dám có ý đồ với nàng, bội phục bội phục, xem tương lai ngươi chết như thế nào.
- Khanh khách!
Đại Yêu Yêu tới gần Hứa Vô Chu, có thể ngửi được trên người nàng phát ra hương thơm, linh đang trên cổ chân đinh đinh rung động, thân thể nàng mềm mại cơ hồ muốn áp vào người Hứa Vô Chu, miệng phun lan khí đánh vào mặt hắn.
- Ta không phải người bất tín, ngươi vội vã như vậy làm gì? Bất quá ngươi đã muốn ta hiện tại thực hiện đổ ước, vậy dựa theo ý nghĩ của ngươi mà làm.
Khuôn mặt của Đại Yêu Yêu thanh thuần và yêu mị, lời nói ra lại làm cho người tâm huyết cuộn trào. Hứa Vô Chu nghĩ đến vừa rồi cùng Thạch Mị giao lưu một chút, hắn hơi mê mang. Chẳng lẽ cô nương ở thế giới này đều phóng khoáng như thế sao? Còn trực tiếp hơn nữ nhân ở vũ trường kiếp trước?
Thế giới tốt nha!
- Ngươi ngoan ngoãn đứng ở đây, để cho ta tới, ta làm rất nhanh.
Đại Yêu Yêu mị nhãn như tơ nhìn Hứa Vô Chu.
Hứa Vô Chu khẽ giật mình, nghĩ thầm ngươi còn dễ nói chuyện như vậy?
Chỉ là ý nghĩ của hắn vừa xuất hiện, chỉ thấy thân thể mềm mại của Đại Yêu Yêu như gió, trong chớp mắt nhảy ra cực xa.
Hứa Vô Chu còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy Đại Yêu Yêu vung tay, cũng không thấy nàng làm cái gì, liền nghe được hai tiếng kêu thảm.
Sau đó Hứa Vô Chu nhìn thấy hai thân ảnh như hai con chó chết bị ném đến trước mặt hắn.
- Hai đệ tử Quân Thiên Giáo này, xem như ta thực hiện đổ ước giữa chúng ta.
Đại Yêu Yêu nhìn Hứa Vô Chu nói.
Hứa Vô Chu nhìn về phía hai người này, từ trên người bọn họ cảm nhận được linh khí và kiếm ý ba động.
- Tiên Thiên cảnh!
Hứa Vô Chu ngẩn ngơ.
Vũ Phong cũng kinh dị:
- Đây không phải hai đệ tử Quân Thiên Giáo lần trước ta ở Ngự Thiện Các nhìn thấy kia sao. Tới đây là muốn giết Hứa Vô Chu? Bọn hắn thật lớn mật, đến Lâm An Thành gây sự không nói, còn dám tự mình ra trận?
Đại Yêu Yêu nhìn Hứa Vô Chu nói:
- Hai người này không yếu, ngươi gặp cũng không phải đối thủ, thế nào? Ta giúp ngươi giải quyết, ngươi có nên cảm tạ ta không.
Hứa Vô Chu cau mày, mặc dù biết phía sau Mao Lý thế gia có cường giả nắm giữ kiếm ý, nhưng không nghĩ đến là hai vị. Trên thực tế Hứa Vô Chu vẫn đề phòng, nhưng hắn nghĩ mình nắm giữ kiếm ý, gặp phải cũng chưa chắc sợ.
Huống chi, Triệu Thân và Tần Lập đều nói người sau lưng chỉ dám núp trong tối, mặc dù không biết bọn hắn ở đâu tới lòng tin, nhưng Hứa Vô Chu tin tưởng, không có để đối phương ở trong lòng. Nhưng hiện tại lại tới giết hắn.
- Quân Thiên Giáo?
Hứa Vô Chu rất lạ lẫm.
- Một cổ giáo, chưởng quản ba ngàn dặm cương vực, bá chủ Dự Châu, trong giáo cường giả vô số.
Vũ Phong ở một bên giải thích.
- Đương nhiên, ngươi ở Vân Châu cũng không cần để ý tới hắn. Ở Lâm An, cơ bản có thể không nhìn hết thảy ngoại giới ảnh hưởng.
- Vì sao?
Hứa Vô Chu hỏi.
- Cái này giải thích mệt lắm.
Vũ Phong hiển nhiên không có hứng thú giải thích.
- Chờ về sau ngươi đi ra Vân Châu, từ từ sẽ biết.
Nhìn hai đệ tử Quân Thiên Giáo trên đất, Hứa Vô Chu nhịn không được nhìn thoáng qua Đại Yêu Yêu, nữ nhân này cường đại đến quá phận nha. Xem như Lâm An Thành đệ nhất cao thủ Tần Lập, đối mặt hai người này cũng không nhẹ nhõm như vậy.
Lúc này hai đệ tử Quân Thiên Giáo kia cũng cực kỳ hoảng sợ. Bọn hắn làm sao cũng không nghĩ ra, ở chỗ này lại nhìn thấy Ma Nữ và Vũ Phong.
Hai người này xuất hiện ở đây đại biểu cái gì? Đại biểu cho thế lực sau lưng hai phe này cũng muốn bố cục Vân Châu sao?
Nếu như vậy, Quân Thiên Giáo bọn hắn làm những thủ đoạn nhỏ kia sẽ thành trò cười. Bọn hắn rất muốn truyền tin tức về Quân Thiên Giáo, nhưng lúc này ngay cả động cũng khó.
Khó trách binh khí của Tần Lập cũng có võ ý tẩm bổ, nguyên lai là bọn hắn ở sau lưng. Lần này phiền phức lớn rồi.
- Có cần ta giúp ngươi giết hay không?
Trên khuôn mặt thanh thuần của Đại Yêu Yêu, dáng tươi cười nở rộ đẹp không gì sánh được.
Nghe vậy, sắc mặt của hai đệ tử Quân Thiên Giáo trắng bệch.
- Hai đệ tử cổ giáo nắm giữ kiếm ý, sao có thể giết?
Hứa Vô Chu nói để hai người mừng rỡ, nghĩ thầm tiểu thế gia ở Vân Châu cuối cùng vẫn không dám động bọn hắn.
- Giết rất đáng tiếc, bọn hắn nắm giữ kiếm ý nha. Tìm mật thất nhốt lại, giúp ta tẩm bổ binh khí không phải tốt hơn sao.
Hứa Vô Chu nói với Đại Yêu Yêu.
Hai người vốn mừng rỡ, dáng tươi cười đông kết ở trên mặt, bọn hắn hét rầm lên, hoảng sợ muốn nói điều gì. Nhưng thủ đoạn của Đại Yêu Yêu quá mạnh, bọn hắn căn bản không phát ra được một câu.
- Khanh khách!
Đại Yêu Yêu cười càng vui vẻ, thiếu niên này có phong phạm Ma Đạo, rất thích hợp làm đồng bạn hợp tác nha.
- Ngươi vừa nói hợp tác cái gì?
Hứa Vô Chu hỏi Đại Yêu Yêu.
- Ai nha! Ta quên rồi!
Đại Yêu Yêu hờn dỗi nói, nhưng trong lòng vui vẻ không gì sánh được. Giúp ngươi giải quyết hai người này, ngươi cho rằng là giúp ngươi sao? Đệ tử Quân Thiên Giáo biến mất, bọn hắn khẳng định sẽ điều động cường giả càng mạnh đến điều tra tin tức.
Đến lúc đó, ngươi phải mượn nhờ lực lượng của ta, khi đó nói chuyện hợp tác mới có thể tối đại hóa lợi ích nha.
Khanh khách, giải quyết hai người này, phiền phức của ngươi mới thật sự lớn.