Khi Hứa Vô Chu thức tỉnh lại, đầu cảm thấy choáng váng, Thạch Mị nằm híp mắt trên giường, bộ dáng hơi tiều tụy. Hứa Vô Chu không quên hôm qua uống thành cái dạng gì, nôn ói thành dạng gì, nghĩ đến trên người dơ bẩn không chịu nổi. Nhưng hiện tại thật sạch sẽ, tự nhiên do Thạch Mị hỗ trợ. Thạch Mị ngủ không sâu, Hứa Vô Chu tỉnh lại kinh động đến nàng, nàng lấy ra chén nước nói với Hứa Vô Chu:
- Ngươi tỉnh rồi, uống chén nước đi!
Hứa Vô Chu nhận chén nước, một hơi uống sạch, thấy Thạch Mị ngáp một cái, nghĩ rằng tối hôm qua khiến nàng mệt mổi rồi.
- Ngươi ngủ một hồi đi.
Hứa Vô Chu khởi động thân thể, đứng lên chuẩn bị nhường giường cho Thạch Mị.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây