Trong lầu các, một nữ tử bay ra, cơ thể trong suốt, vạt áo bay bay, tóc dài bóng mượt, hàng mi cong vút, ôm vò rượu đứng trước mặt Hứa Vô Chu. Ánh mắt nàng lờ đờ, mang theo vài phần ngây thơ.
Nàng rất đẹp, không phải đẹp vừa nhìn đã cảm thấy kinh diễm, mà có loại đáng yêu hờn dỗi của thiếu nữ nhà bên. Dừng trước người Hứa Vô Chu, còn ợ một hơi, nhéo thắt lưng, đường cong lộ ra, vòng eo thon gọn, mảnh mai, người nhìn sợ sẽ bị bẻ gẫy.
- Có người cho ta mấy trăm vò rượu ngon, để ta đánh bại ngươi. Chúng ta uống trăm vò rượu này đi, thế nào?
Trong lời nói của nàng đã có ngữ khí say khướt, cặp mắt mông lung kia nhìn Hứa Vô Chu, thân thể không thể đứng thẳng. Vũ Phong nhìn nữ nhân này, trong lòng giật mình, thấp giọng bên tai Hứa Vô Chu, nói:
- Tửu Si Tống Vận!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây