Vũ Phong đứng ở một bên, trực tiếp câm miệng. Muốn bịt lỗ tai mình lại. Hắn bình thường cũng hay nói dối, nhưng nói dối như nói lời chính nghĩa như Hứa Vô Chu, hắn còn kém xa. Vài lão giả Thánh Ngôn Điện nói:
- Ngươi là thiếu sư nhân gian, chúng ta có yêu cầu rất cao với ngươi. Cho tới nay, Thánh Ngôn Điện đều có người thu thập tin tức của ngươi. Có tin tức thấy hành tích của ngươi cũng có rất nhiều, có vì Thánh Nhân làm gương tốt cho nhân gian.
- Có câu nói, bách thiện hiếu vi tiên, luận tâm bất luận tích, luận tích bần gia vô hiếu tử. Những lời này có thể đặt lên người ngươi, mặc dù ta không phải người bần, nhưng đối với ngươi, cũng không phải đại tu hành giả, chỉ là kẻ yếu. Một kẻ yếu, sao có thể đạt đến tiêu chuẩn của Thánh Nhân. Hoàn toàn dùng cử chỉ Thánh Nhân yêu cầu ta, ta cũng không cam đoan làm được. Nhưng, như vậy cũng không trở ngại tâm Thánh Nhân của ta.
Lão giả Thánh Ngôn Điện cười lạnh nói:
- Nếu một người không dùng hành tích giới hạn bản thân, chỉ biết nói lời bốc phét, sao có thể chứng minh tâm của mình? Chỉ có lời nói đi đôi việc làm, mới có thể làm người ta tín phục.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây