Võ Ánh Tam Thiên Đạo

Chương 57: Chém giết tiên thiên

Chương Trước Chương Tiếp

- Hứa Vô Chu sắp thua!

Có người mở miệng nói.

- Cuối cùng chỉ là Hậu Thiên cảnh, bất quá có thể chiến thành như vậy đã chứng minh hắn cường đại, lúc này hắn hẳn sẽ chạy trốn.

- Đúng vậy! Có khuynh hướng bị thua, nếu vô vọng thắng lợi, hắn chắc chắn sẽ không tử chiến.

- Bất quá Tạ Lâm Uyên hẳn là sẽ không để hắn đào tẩu, nhìn hắn xuất thủ, đều là chiêu phong bế đường lui của Hứa Vô Chu.

-...

Chủy thủ đâm đến, cũng không có để Hứa Vô Chu e ngại, hắn vung vẫy trường đao, ẩn chứa sát chiêu cường đại, một đao trực tiếp chém tới, lần nữa nghênh chiến với đối phương.

- Lực lượng của tiểu tử này hùng hậu có chút đáng sợ.

Vũ Phong nói với Đại Yêu Yêu.

- Liên tục thi triển chiến kỹ tam phẩm lâu như vậy, lại còn chưa khô kiệt, ngươi nhận biết có người nào như vậy sao?

- Ta ở Võ Đường của Tần gia dạy học, lần thứ nhất nhìn thấy hắn, cho rằng hắn là Khí Huyết cảnh, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã đến Hậu Thiên cửu trọng, ta hoài nghi hắn ở trước mặt ta cũng đóng kịch, cố ý ẩn giấu thực lực. Theo lý thuyết, lúc này Vân Châu không nên có người như vậy mới đúng.

Đại Yêu Yêu nói.

Đại Yêu Yêu ở Võ Đường Tần gia dạy học, Vũ Phong không kỳ quái, tuy đối phương là Ma Nữ người gặp người sợ, nhưng lại có một sở thích biến thái, chính là thích làm gương sáng cho người khác. Chỉ là Vân Châu ra nhân vật như Hứa Vô Chu, đồng thời có dã tâm làm Lâm An Vương, thật không ai bố cục sao?

- Kiếm nhập đạo, huyết khí hùng hậu, y thuật cao siêu. Chỉ bằng những thứ này, ngay cả Bách Tú Bảng cũng có hi vọng vào. Vân Châu trải qua trận đại kiếp năm đó, không còn nội tình bồi dưỡng được nhân vật như vậy. Tăng thêm hắn muốn làm Lâm An Vương, nếu hắn không phải người khác bố cục, ta sẽ ăn cục gạch dưới chân.

Vũ Phong thề thốt.

- Lâm An không phải vùng đất lành gì, chỉ sợ thật có khả năng cuốn vào trong vòng xoáy, phải nhanh chóng rời đi.

Đại Yêu Yêu cười khanh khách nói:

- Nếu như vậy, vậy thì càng thú vị, Vân Châu bình tĩnh quá lâu, có người quấy phong vân là chuyện tốt.

Vũ Phong khẽ giật mình, nghĩ đến thân phận của Ma Nữ này, nghĩ thầm mình cũng váng đầu, Ma Nữ này ước gì thiên hạ đại loạn, mình lại khuyên nàng rời đi.

Nói đến đây, ánh mắt của Vũ Phong lại nhìn giữa sân:

- Một kiếm kia của hắn cực kỳ cường đại, vì sao không sử dụng, nếu sớm dùng mà nói, có lẽ đã dọa đối phương thối lui. Hiện tại, khí huyết của hắn tiêu hao lớn như vậy, sợ rằng đã vô lực thi triển một kiếm kia, bị đối phương kiềm chế, thật có khả năng bị giết.

- Ngươi làm sao biết hắn vô lực thi triển một kiếm kia?

Đại Yêu Yêu duỗi cái lưng mệt mỏi, dụ hoặc không gì sánh được.

- Ừm?

Vũ Phong sững sờ, nhìn về phía Hứa Vô Chu, hắn còn có năng lực thi triển một kiếm kia? Nếu như thế, vậy khí huyết không chỉ hùng hồn, mà là dùng kinh dị để hình dung.

- Không có khả năng!

Vũ Phong dùng sức lắc đầu.

- Một người lực lượng lại hùng hồn, cũng không có khả năng đạt tới loại tình trạng biến thái kia.

- Trên đời này bí pháp vô số, ngươi làm sao biết hắn không có loại bí pháp này?

Giờ phút này Đại Yêu Yêu lại rất có lòng tin với Hứa Vô Chu.

- Ta chẳng qua là cảm thấy, một tên ngay cả ta cũng có thể lừa, thì tuyệt đối rất âm hiểm.

Vũ Phong nhíu mày, nghĩ thầm cho dù có bí pháp như vậy, muốn tu thành cũng rất khó, Hứa Vô Chu thật có thể nghịch thiên tu thành sao?

Giữa sân, Hứa Vô Chu bị Tạ Lâm Uyên cuốn lấy, ngay cả cơ hội trốn cũng không có. Không ít người nhìn thấy đều lắc đầu, Hứa Vô Chu muốn vượt cảnh chiến Tiên Thiên, nhưng Tiên Thiên chung quy là Tiên Thiên.

- Chết đi!

Tạ Lâm Uyên ngăn trở Hứa Vô Chu tám đao, khí tức suy yếu lợi hại, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, uy năng bàng bạc khiếp người, đột nhiên đâm về phía Hứa Vô Chu.

Chiến kỹ của Hứa Vô Chu có thể bộc phát chín đao, coi như lúc này còn có thể bộc phát ra đao thứ chín thì thế nào, hiện tại hắn liều lĩnh, toàn lực bộc phát lao tới, một chiêu này coi như không cách nào giết Hứa Vô Chu, cũng đủ để trọng thương.

Thần sắc của Tạ Lâm Uyên dữ tợn, sát ý bao phủ con ngươi, chủy thủ trong tay hắn như rắn độc, lúc này hắn rất có lòng tin, nhất định sẽ đâm vào thân thể của Hứa Vô Chu.

Hứa Vô Chu và hắn chiến lâu như vậy, cho rằng hắn không có giữ lại sao? Đây chính là sát chiêu của hắn!

Nhìn Hứa Vô Chu ở trong mắt hắn càng ngày càng gần, hắn càng tàn nhẫn, lực lượng cuồng bạo tuôn ra.

- Hứa Vô Chu xong!

Rất nhiều người đều kinh hô.

Tần Lập biến sắc, làm sao nghĩ đến chiến lực của Tạ Lâm Uyên lại đột nhiên tăng vọt mấy phần. Hắn muốn xông lên, lại bị Mao gia chủ Lý gia chủ ngăn trở.

- Ha ha ha! Chờ nhìn hắn chết đi!

Lý Vong Phong cười to nói.

Chủy thủ muốn đâm lên người, lúc này trường đao của Hứa Vô Chu nghênh chiến. Nhưng ai cũng nhìn ra, một đao này của Hứa Vô Chu không thể ngăn trở chủy thủ.

- Chống đỡ được sao?

Tạ Lâm Uyên cười to nói.

Nhưng lúc này Hứa Vô Chu lại cười lạnh nhìn Tạ Lâm Uyên:

- Biết vì sao cùng ngươi chiến lâu như vậy không? Chính là cho ngươi lòng tin, sợ ngươi đào tẩu.

Rất nhiều người không hiểu, Tạ Lâm Uyên cũng không hiểu, nhưng hắn không muốn hiểu, chỉ muốn giết Hứa Vô Chu, tốc độ tăng lên lần nữa.

Mà lúc này trường đao trong tay Hứa Vô Chu lại xuất hiện kiếm ý.

Đương nhiên, chất lỏng trong Luân Hồi Bát cũng điên cuồng tiêu hao.

Kiếm ý tràn vào trường đao, lúc này Hứa Vô Chu đã quen thuộc Tịch Diệt Kiếm, kiếm ý hoàn toàn chui vào trong trường đao không có tràn lan.

- Kinh Vũ Đoạn Sơn Nhạc.

Hứa Vô Chu chém ra một đao, tất cả mọi người cảm giác được kiếm này có chỗ khác biệt, thế nhưng bọn hắn chưa từng lĩnh ngộ võ ý, căn bản nhìn không ra có khác biệt gì.

Chỉ có Tạ Lâm Uyên, lúc này cảm giác có mấy giọt mưa rơi vào trên mặt. Chỉ là không kịp để hắn suy nghĩ nhiều.

Chủy thủ và trường đao giao phong, vốn cho rằng chủy thủ có thể vỡ vụn trường đao của Hứa Vô Chu.

Nhưng kết quả để hắn ngoài ý muốn, dao găm của hắn như mảnh ngói đụng phải tảng đá, chủy thủ trong tay liên tiếp vỡ vụn.

Trường đao của Hứa Vô Chu đánh đâu thắng đó, một đao đâm vào ngực của hắn.

Không sai!

Là đâm vào ngực, trực tiếp đâm thông thấu, huyết dịch thuận theo mũi đao chảy ra, thậm chí hắn không kịp phát ra tiếng kêu thảm, lực lượng cường đại hoàn toàn xoắn nát sinh cơ của hắn.

Con mắt của Tạ Lâm Uyên trừng lớn, nhìn trường đao xuyên qua người mình, mang theo không cam lòng và kinh dị mất đi âm thanh.

Từ khi Tạ Lâm Uyên xuất thủ đến lúc hắn ngã xuống, một màn này phát sinh quá nhanh, nhanh đến người không kịp phản ứng.

Rất nhiều người còn đắm chìm ở trong suy nghĩ, bọn hắn chờ đợi chính là hình ảnh Hứa Vô Chu bị trọng thương.

Nhưng không ít người dùng sức nháy mắt, đám nữ nhân dùng tay dụi mắt. Lúc này các nàng hoàn toàn không cách nào lý giải, thậm chí còn không thấy rõ ràng.

Đại Yêu Yêu ngồi ở trên nóc nhà, nhìn một màn này thở nhẹ ra một hơi nói:

- Quả nhiên... như ta sở liệu.

Giờ phút này Vũ Phong đứng tại nguyên chỗ, gia hỏa này thật chém giết Tiên Thiên cảnh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 29%👉

Thành viên bố cáo️🏆️