Không quan tâm Hứa Vô Chu đau đầu thế nào nhưng vẫn phải giải thích rõ ràng chuyện này.
- Phân ra từng mảnh cương vực không phải là phân phong cho bọn họ, mà là cho bọn họ thuê. Thuê, ngươi hiểu không? Chính là bọn họ có quyền sử dụng nhưng không có quyền nắm giữ. Đạo Tông không thể chuyện gì cũng đích thân ra sức, chắc hẳn phải đặt mình ở góc độ của người quản lý.
- Ví dụ như cho một thế gia thuê một mỏ, chúng ta thu phí nhận thầu và tiền thuế, lại cho bọn họ khai thác mỏ này, cho bọn họ có quyền tự chủ, chúng ta không tham dự vào trong đó. Buôn bán lời lỗ đều tùy bọn họ. Đương nhiên, để mở đầu tốt, phải cố gắng bảo đảm bọn họ kiếm lời, bằng không ai tới hợp tác.
- Vì mạo hiểm mà ngươi vừa nói, Đạo Tông thành lập một ban sự vụ của Đạo Tông, người muốn nhận thầu đều phải ký tên một lá thư trách nhiệm nhận thầu.
- Ý đại khái chính là, chúng ta trao quyền cho bọn họ đại diện khai thác. Đương nhiên, chúng ta cho bọn họ đủ quyền tự chủ, để bọn họ làm đương gia, làm chủ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây