Thi thể của Tiểu San được bế vào trong Đạo Tông, dần dần biến mất khỏi tầm mắt của Hứa Vô Chu.
Hứa Vô Chu hít sâu một hơi, xoay người lại, nhìn những máu thịt của Thôi Nhất Minh nằm rải rác đầy đất.
La Kỳ vốn đang khóc, lúc này nhìn thấy Hứa Vô Chu như vậy cũng nín khóc. Tuy Hứa Vô Chu không nói lời nào, nhưng nàng lại cảm giác như có một áp lực vô hình đè ép xuống. Nhìn Hứa Vô Chu cũng cảm giác như hắn chính là một ngọn núi lửa, mặc dù còn chưa phun trào nhưng trong cơ thể đã ẩn chứa lực lượng sắp phun ra.
- Ai giết?
Hứa Vô Chu hỏi La Kỳ, hắn nói không to, thậm chí có thể nói là rất bình tĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây