Theo Hứa Vô Chu, giải quyết hắn, được, hoàn toàn không thành vấn đề! Ngươi có bản lĩnh ấy, lại không sợ chết, không sợ bị hắn phản sát, cứ việc tới là được. Song, động thủ với người bên cạnh Hứa Vô Chu thì không được, đó là vảy ngược của hắn. Dĩ nhiên, nếu ai đó thật sự muốn thử, Hứa Vô Chu không ngại chủ động tiễn hắn lên đường! Lương Hoán Thần nhìn ra ý nghĩ của Hứa Vô Chu, bật cười nói:
- Hứa huynh, vấn đề hiện giờ là, Tinh Minh sẽ không chơi với ngươi những thủ đoạn đường đường chính chính gì đâu. Vì mục đích, bọn chúng có thể không từ thủ đoạn nào, ngay cả Lục Nguyệt Cung chúng ta, đôi khi vì mục đích cũng phải làm như vậy… Dĩ nhiên, chuyện bảo khố của Xà Phu nhất tộc, ta có thể thay mặt Lục Nguyệt Cung cam đoan, sẽ không khó dễ ngươi.
Lần này đến lượt Hứa Vô Chu dở khóc dở cười. Nếu quả thật bị toàn bộ Tinh Minh nhắm vào, cho dù Lương Hoán Thần cùng Lục Nguyệt Cung không can thiệp, tình thế liệu có khá hơn không? Chưa chắc! Dĩ nhiên, ân huệ của Lương Hoán Thần này, Hứa Vô Chu vẫn phải nhận.
- Lão Lương, ý ngươi là, hiện giờ kích hoạt thứ này rồi, cái gọi là bảo khố của Xà Phu nhất tộc, dù ta có muốn đi hay không, đều phải đi đúng không?
Hứa Vô Chu nói thẳng vào vấn đề.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây